Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 73: Quen Biet

Chuong 73: Quen BietChuong 73: Quen Biet
Nếu như nói trước đó Chu Vĩ cảm thấy bất mãn vì Trương Đức Minh tùy tiện chiêu nạp công nhân nhưng mà số thư người đọc trong thành phố gửi về sau đó, cùng với nhiệt độ thảo luận liên tiếp mấy ngày sau hoàn toàn khiến anh ta không còn chút tính tình nào cả.
Có thể được mọi người khen ngợi, được mọi người nhớ kĩ bản thảo tin tức do mình viết, ai có thể che lương tâm lại nói không tốt?
Ở trong lòng Chu Vĩ, Chương Dạng hẳn là một người đồng chí có chút tuổi rồi đã làm công tác về văn chương mười mấy năm.
Nhưng trước mắt, anh ta nhìn vị thiếu nữ dáng người đẹp de, còn có gương mặt cực kì xinh đẹp trẻ tuổi kia, trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người.
Chương Dạng đang chống đầu, lúc này ở phía sau cô vang lên tiếng của Ninh Tu Tư.
"Chương Dạng!" Ninh Tu Tư mới vừa đi vào cửa lớn của báo xã thì thấy cô gái trẻ tuổi đứng đối diện Chu Vĩ ở trong sân.
Mặc dù chỉ thấy mỗi dáng người nhưng Ninh Tu Tư cũng khẳng định được người đó chính là Chương Dạng. Ở trong thành phố Bắc Kinh này, anh ta không thấy được có cô gái trẻ thứ hai nào thích mặc sườn xám như là Chương Dạng.
Quả nhiên khi bóng dáng mảnh mai màu đen kia xoay người lại, lộ ra gương mặt nhỏ trắng như tuyết, người này dơ tay chào hỏi với anh ta.
Ninh Tu Tư đi hai ba bước đã tới, nhìn Chu Vĩ sau đó lại nhìn sang Chương Dạng, Hai người quen biết nhau đi?"
Chu Vĩ còn có chút chưa phản ứng lại được, chậc chậc, vẫn không thể tiếp thu được chuyện vị đồng nghiệp tương lai khoảng bốn năm chục tuổi trong lòng mình lại biến thành cô gái trẻ mới tuổi đôi mươi, thoạt nhìn còn trẻ hơn anh ta rất nhiều.
"Đây là Chu Vĩ, cũng là đồng nghiệp trong báo xã." Ninh Tu Tư vừa giới thiệu vừa dẫn Chương Dạng đi vào trong văn phòng.
Bàn làm việc của Chương Dạng ngay bên cạnh Ninh Tu Tư, trước đó không lâu có hai người mới rời đi báo xã nên vừa khéo có vị trí thừa.
Trên bàn làm việc đặt một miếng thủy tỉnh vừa dày vừa to, bên dưới còn có đủ loại tấm card và các loại lịch ngày chưa kịp dọn sạch. Sau khi Chương Dạng ngồi xuống xong thì bỏ một chút thời gian ra sửa sang thu dọn lại bàn làm việc trước.
Thứ hai cô tới hơi sớm nê chờ tới tận tám rưỡi người của báo xã mới tới đông đủ, Chương Dạng cũng nhờ sự giới thiệu của Ninh Tu Tư làm quen mặt hết những đồng nghiệp cùng văn phòng mình.
Tuần này đưa ra yêu cầu cần chú ý vấn đề nào từ sớm, dưới con mắt của Chương Dạng thứ có liên quan với mình cũng chỉ có hai cái.
Một cái là về chuyện cạnh tranh chức chủ biên, một cái là cô làm thế nào dùng thời gian hai tuần tăng chất lượng báo bản B của thủ đô lên. Cái trước hiện giờ không cần yêu cầu xuy xét gấp, Chương Dạng đưa ra nghi vấn: "Hai bản A B là phải buộc chặt với nhau để tiêu thụ nên làm sao để tôi biết được doanh số tăng lên là nhờ bản B hay là bản A chứ?"
Trương Đức Minh vui tươi hớn hở nói: "Chúng tôi đã làm tổng kết số thư mà người đọc mỗi tuần gửi rồi."
Tức khắc Chương Dạng hiểu ngay ra, này cũng coi như là một loại nghiên cứu thị trường. Thông qua số thư mà người đọc gửi, nội dung bọn họ viết cũng là có thể nhìn được đến tột cùng hai bản báo AB cái nào có độ thảo luận cao hơn.
"Nhưng mà gần đây người đọc gửi thư nội dung ở bên ngoài bảng đen, chỉ có một bộ phận rất nhỏ là có thảo luận nội dung liên quan tới bản B mà thôi." Ninh Tu Tư nói cho Chương Dạng biết.
Chờ tới sau khi hội nghị kết thúc, Chương Dạng đi vào trong tòa soạn xem nhưng bức thư mà người đọc gửi tới đề cập tới chuyên mục gì. Quả nhiên không có khác những gì mà Ninh Tu Tư nói cho lắm, đa số người đọc nhắc về những tin tức quan trọng trên cả nước trong bản tin A, mà lướt một vòng thứ được nhắc tới nhiều nhất thế nhưng là cái bản thảo tin tức mà chính tay cô viết kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận