Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 360: Cam Trong

Chuong 360: Cam TrongChuong 360: Cam Trong
Ở cửa, Quý Hành Tung còn gặp phải hộ sĩ kiểm tra phòng.
Hộ sĩ biết người đàn ông cao to trước mắt chính là chồng của cô gái trẻ bên trong, nhìn trong tay Quý Hành Tung xách theo nhiều đồ như vậy, cô ta theo bản năng dặn dò một tiếng: "Cho dù là thai phụ muốn ăn cái gì, nhưng buổi tối cũng không cân ăn quá nhiều, tiêu hóa không tốt."
Quý Hành Tung gật đầu tỏ vẻ chính mình đã biết, thấy ánh mắt hộ sĩ còn dừng trên tay mình, anh giải thích: "Cô ấy chưa ăn uống gì, nên muốn ăn chút gì đó thanh đạm, tôi đều mua mỗi thứ một ít, làm cô ấy nếm thử xem thích ăn cái gì" Đến nỗi Chương Dạng ăn không xong, Quý Hành Tung nghĩ còn thừa liên vào trong bụng anh là được.
Hộ sĩ nghe Quý Hành Tung nói lời này xong, không khỏi nhướng mày nhìn anh một cái, sau đó bật cười.
Ở bệnh viện thấy nhân tình ấm lạnh quá nhiều, nhưng tiểu hộ sĩ nghĩ, thấy một người đàn ông như Quý Hành Tung thật ra chỉ có vài người. Có thể yêu thương vợ mình như vậy thì đúng thật là không nhiều lắm. Khi Chuong Dang nhin thay trong tay Quy Hành Tung xách theo bao lớn bao nhỏ cơm chiều, biểu tình của cô cũng không khác gì với hộ sĩ vừa rồi. Chẳng qua Chương Dạng lộ ra rõ hơn tiểu hộ sĩ, sau khi nhìn thấy, cô nhìn thẳng Quý Hành Tung hỏi: "Sao lại mua nhiều thế?"
Hiện tại trên giường bệnh không có bàn nhỏ tiện lợi, Quý Hành Tung đặt những thứ mình mua lên chiếc bàn trà nhỏ bên cạnh, sau đó chuyển bàn trà đến trước mặt Chương Dạng: "Không phải em nói không muốn ăn sao? Anh mua thêm vài thứ xem có thứ em thích không." Quý Hành Tung thản nhiên nói.
Nhìn bộ dáng bận rộn của anh, trong lòng Chương Dạng cảm thấy ấm áp.
Quý Hành Tung chọn những món có hương vị không nặng, không có gì kích thích, Chương Dạng tuy rằng ăn uống không tốt, nhưng cũng chọn lựa ăn lửng dạ.
Đến nỗi phần còn lại, đều bị Quý Hành Tung nhét vào trong bụng.
Chờ đến khi bên ngoài trời đã đen, Chương Dạng cũng đã truyền xong những giọt dịch cuối cùng. Quý Hành Tung tìm hộ sĩ, rút kim, sau đó đi đến trước mặt Chương Dạng.
Anh là một người đàn ông cao to, thật khó để mọi người bỏ qua anh. Chương Dạng: "Anh tới gần em làm gì?"
Quý Hành Tung: "Không phải em mệt mỏi sao? Anh ôm em trở về."
Chương Dạng nhất thời không nói nên lời, cô chỉ là mang thai, còn không có bản lĩnh trong một đêm liền trở nên mỏng manh. Chương Dạng duỗi tay đẩy người trước mặt ra, có chút bất đắc dĩ lại có chút buồn cười nói: "Anh tránh ra, Quý Hành Tung anh đừng nổi điên."
"Anh nghiêm túc." Quý Hành Tung không muốn làm cô bị thương, khi Chương Dạng vươn tay đẩy chính mình, anh cũng thuận theo Chương Dạng lui về phía sau hai bước, nhưng ánh mắt vẫn luôn hướng ở trên người Chương Dạng: "Mệt mỏi cũng đừng động, anh ôm em trở về."
Chương Dạng: "..." Lúc này cô thật sự dở khóc dở cười, hiện tại Chương Dạng phát hiện, cô mang thai, nhưng Quý Hành Tung còn lo lắng hơn cả chính mình. Khả năng đối phương còn chưa phát hiện bộ dáng này của anh hiện tại, giống như phụ nữ có thai hơn cả cô."Cũng không mệt đến như vậy." Chương Dạng dở khóc dở cười nhìn Quý Hành Tung, sau đó trực tiếp đứng lên trước mặt anh, vươn tay cầm lấy tui xách. Quý Hành Tung nhanh chóng đưa tay đỡ cô, như thể người anh đang đỡ được làm bằng pha lê, và nếu anh không cẩn thận sẽ bị vỡ.
Chương Dạng cảm thấy buồn cười, cũng biết phỏng chừng trong một thời gian, Quý Hành Tung rất khó bình thường trở lại, cho nên cô dứt khoát khiến cho Quý Hành Tung đỡ mình xuống lầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận