Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 56: Kén An

Chương 56: Kén AnChương 56: Kén An
Rất nhanh, đồ ăn đã lên.
Chương Dạng thấy thịt ba chỉ chiên và thịt dê được bưng ra, lông mày thanh mảnh của cô hơi nhướng lên, cô dùng đũa gắp sườn heo chua ngọt và thịt heo xé sốt bắc kinh của mình.
Quý Hành Tung khẩu vị hoàn toàn khác với cô, anh không chịu nổi món có vị ngọt. Quý Hành Tung thấy cô không động đến hai món mình gọi, còn tưởng cô ngại, dứt khoát giới thiệu: "Đây là món ăn đặc sắc nhất ở đây, ở nước ngoài chắc chắn không có, không nếm thử sao?"
Chương Dạng lắc đầu, cả người đều mang theo sự bài xích rõ ràng,'Không được."
Cô rất ít ăn món có hương vị đậm mùi, ngay cả món thịt heo xé sốt bắc kinh mà cô gọi để trước mặt, cô cũng không động vào hành lá bên trong, càng khỏi nói đến đồ ăn quý hành tung gọi.
Quý Hành Tung nhìn cô gắp đồ ăn đều tránh hành lá, yên lặng ghi nhớ trong lòng. Nếu sau về ở cùng một chỗ, anh còn phải học ăn đồ ăn có khẩu vị ngọt dịu. Dùng cơm xong, Quý Hành Tung di tính tiền rồi đi lấy xe, Chương Dạng đứng ở cửa chờ anh.
Bên cạnh ngõ nhỏ, có một gia đình bày quầy bán quà vặt, xâu hồ lô đường đỏ rực nhì rất mê người.
Chương Dạng nhìn hình bóng Quý Hành Tung có chút xa, cô xấu hổ lớn tiếng gọi người, đi nhanh đến ngõ nhỏ, hỏi chủ quán bao nhiêu tiên một xâu.
"Hai mao." Đôi mắt chủ quán còn nhìn chằm chằm vào chiếc TV nhỏ trong tiệm, mở miệng trả lời.
Chương Dạng đưa tiền, cầm một xâu hồ lô đường nhìn qua không hợp với trang phục của cô đi ra khỏi ngõ nhỏ.
Sau khi cô trở về cô không ra đường nhiều, thấy đồ ăn vặt trước khi còn nhỏ đã ăn qua, có chút không thể khống chế ý nghĩ muốn ăn lại.
Chương Dạng mới vừa duỗi tay xé giấy gạo nếp xuống một chút, cô không thích hương vị của giấy gạo nếp, đang muốn cắn một miếng bỗng nhiên nghe được âm thanh cà lơ phất phơ phía đằng sau.
"Nha, em gái, đi một mình sao?"
Ở đối diện tiệm cơm bốn mùa là một tiệm bida, bên trong có du loại người. Hiện tại vừa đúng lúc là thời gian ăn cơm nên không có ít người ra để ăn cơm.
Từ bên kia đường Hoàng Hạc đã thấy Chương Dạng ở ven đường, dưới bộ sườn xám kia là một dáng người cực đẹp làm gã không khỏi nhìn nhiều vài lần.
Ngay khi Chương Dạng vô tình quay đầu lại, gã thấy rõ khuôn mặt Chương Dạng, lập tức mang một đám tiểu đệ bên cạnh đi tới.
Khuôn mặt trái xoan, mũi cao, mắt to, bộ dáng này dù đặt trong nhà xưởng của bạn gái cũ gã thì cũng nổi bần bật.
Chương Dạng cau mày khi nghe thấy âm thanh cợt nhả. Cô quay đầu liền thấy người đàn ông mặc áo sơ mi hoa hòe loè loẹt, còn có quần bó, trên cổ còn không biết đeo sợi dây xích dày không biết làm từ chất liệu gì đi về phía cô. Cô không nói gì, rất nhanh đã rời anh mắt đi.
Chiếc quần bó kia đối với Chương Dạng thật sự rất cay mắt.
Hoàng Hạc ở khu này cũng coi là một nhân vật nhỏ có tên tuổi, gã đang học việc ở một tiệm sửa xe cách đây hai con phố, tuy nói là học việc nhưng gã cũng không làm ăn chân chính gì. Đánh nhau, chơi bời nên có chút tiếng ở khu này, dân dần có nhiều thanh niên vây quanh gã.
Bây giờ việc Hoàng Hạc chủ động bắt chuyện với Chương Dạng mà không được Chương Dạng đáp lại, những tiểu đệ bên cạnh gã không thể chấp nhận được.
"Này! Anh Hoàng đang nói chuyện với cô, cô không nghe thấy sao?"
Chương Dạng không thể thưởng thức nổi quần bó, thật sự không muốn nhìn thêm một lần;Chúng ta quen nhau sao sao?" Cô lạnh nhạt hỏi.
Hoàng Hạc nhe răng, gã nào biết Chương Dạng đang nghĩ gì, còn tự nhận thấy chính chính ăn mặc rất thời thượng, cố ý đi đến trước mặt Chương Dạng, vui cười nói: "Em gái hỏi hay qua, bây giờ chúng ta không phải đã quen nhau sao?”
Chương Dạng bước hai bước tới phía khác, ý tứ cự tuyệt ý tứ rất rõ ràng.
Khi cô có động tác lui về sau, làm hoàng hạc rất không vui. Ở khu này gã có tên tuổi lớn, còn chưa có ai không cho gã mặt mũi như Chương Dạng.
"Xem ra em gái là có chút thẹn thùng, không sao, em đang làm việc ở đây sao? Mới tới?" Hoàng Hạc nhẫn nại hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận