Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 189: Phát Hiện

Chương 189: Phát HiệnChương 189: Phát Hiện
Chương Dạng: "Khi tôi đi ra ngoài theo dõi Võ An Gia, thì ở bên ngoài gặp được Qúy Hành Tung và đồng đội của anh ấy. Anh ấy vào thôn, còn đồng đội của anh ấy trở về nói cho cảnh sát về chuyện ở đây, nếu cảnh sát có được tin tức thì bọn họ chắc chắn sẽ suốt đêm chạy tới sau núi để bố trí."
Nếu nói như vậy, nói không chừng người từ trong thôn đi ra để tìm Võ An Gia sẽ trực tiếp gặp phải cảnh sát.
Tiểu Dương "Tê" một tiếng,Vậy hiện tại chúng ta phải làm sao bây giờ?"
"Thôn trưởng, hiện tại chúng ta phải làm sao bây giờ?" Lúc này trong tầng hầm, trên đầu ngọn đèn sáng lên, tất cả mọi người nhìn trên mặt đất hỗn độn dấu chân, hiển nhiên không chỉ là dấu chân của một người , thấp giọng hỏi.
Ba Võ nhìn tầng hầm bởi vì đã lâu không có người vào nên dưới đất đã tích tụ một lớp bụi, nhưng bây giờ trên sàn bê tông lại có vài đường dấu chân hoàn toàn khác nhau.
Có người đi ra bên ngoài, cũng có người từ bên ngoài đi vào.
Hơn nữa, dấu chân của con gái mình cùng với mấy dấu chân của đàn ông lớn hơn mấy cỡ, hoàn toàn khác nhau.
"Lục soát!" Võ phụ trâm giọng nói,'Tối nay nhất định có người ngoài vào thôn chúng ta, Gia Quốc đã dẫn người đi tìm lão tứ, tôi sẽ dẫn người đi lục soát trong thôn, tối nay có người trong thôn đục nước béo cò. Sáng nay bí thư nói, nếu là người từ trên xuống thôn, có thể là nhằm vào chúng ta."
Ngay khi ông ta nói điều này, dân làng xung quanh đều trở nên bồn chồn.
Thôn làng không thể xảy ra chuyện gì, của cải và tính mạng của mọi người đều ở đây. Huống chỉ có một số việc, để người khác biết thì chắc chắn là phải ngồi tù.
"Trưởng thôn, chuyện này, ngài phải cho chúng ta một lời giải thích đi! Nếu không phải tứ nha đầu nhà ngài hồ đồ mà đi ra ngoài, thì làm sao bây giờ lại có nhiều phiên phức như vậy?"
"Đúng vậy, tứ nha đầu gây ra tai họa, đây là muốn giết toàn bộ mọi người trong thôn chúng ta mà.”
Ba Võ nghe thấy xung quanh toàn những lời phàn nàn, ánh mắt hung ác nham dữ tợn, đột nhiên ông ta quay đầu lại, nhìn mấy người đầu tiên lên tiếng, lạnh lùng nói: "Các người sợ cái gì! Lão Võ tôi đây khi nào thì có biện pháp kiếm tiền mà từng quên các người chưa? Khi gặp thời điểm khó khăn, có khi nào mà tôi vứt bỏ mọi người chưa? Cho dù là có cảnh sát tới, chẳng lẽ chúng ta không có biện pháp à? Trở về cầm lấy vũ khít Ngoài ra, nhốt người phụ nữ đã đến làng hôm nay lại, tôi không tin nếu thực sự có cảnh sát tới thì có thể thấy chết mà không cứu hay không. Các người vội cái rắm."
Với tiếng gầm trấn áp của cha Võ, đám đông xung quanh đang hỗn loạn bỗng bình tính hơn, họ như tìm được người dựa vào, lại lân nữa tập trung lại, nghe theo sự điêu phối của cha Võ.
Cha Võ dẫn đầu đám người hùng hổ đi về phía trong nhà. Trên đường đi, ông ta còn không quên dặn dò vài lần đám người kia: "Chỉ cân không nhìn thấy tờ giấy, đều không được nổ súng, trước tiên bình tĩnh xem tình huống gì xảy ra, không cần dọa bọn họ, thay vào đó là đi tìm tờ giấy."
Lúc trước còn chưa có thuốc giả ở thôn Võ gia, trong thôn thật sự rất nghèo, mỗi nhà đều sống trong ngôi nhà nhỏ bằng đất. Đừng nói có thịt ăn, ngay cả gạo cũng không mấy nhà có mà ăn.
Đằng sau thôn Võ gia là núi lớn, ngày trước không có đồ ăn thì các thợ săn trong nhà đều vào rừng núi đánh bắt động vật hoang dã. Sau đó, những chiếc súng săn này được giữ lại chứ không nộp lên trên.
Đặc biệt là khi thôn Võ gia bắt đầu hoạt động trái pháp luật, đây là bảo vật tổ tông để lại, càng không được vứt bỏ. Nói không chừng đến một thời điểm nào đó, mấy thứ này chính là vũ khí giữ mạng.
Nếu không phải vì chính quyền cấp trên quản lý chặt chẽ chuyện này, cha Võ không có cách nào nhờ người tìm mối để mua thêm súng, nếu không bây giờ ở thôn Võ gia mỗi người phải có một khẩu súng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận