Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 134: Anh Re

Chuong 134: Anh ReChuong 134: Anh Re
Chương Dạng rất muốn giải thích hai câu, nhưng bây giờ tất cả mọi người đang nhìn mong chờ cô, đặc biệt là Ninh Tu Tư kinh ngạc tu sáng nay, giờ phút này cũng ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm cô, ánh mắt kia giống như tràn ngập "Cô không cho tôi gặp chồng cô thì chúng ta không phải bạn bè", trong lòng Chương Dạng buồn cười nhưng không nói.
Dưới cái nhìn của nhiều người như vậy, cô cũng ngại nếu làm mọi người thất vọng, Chương Dạng cuối cùng gật gật đầu, trong văn phòng vang lên một tràng hoan hô, cô lại nhanh chen vào một câu/Tôi phải gọi điện thoại hỏi trước một chút, xem đêm nay anh ấy có thời gian hay không đã."
"Gọi đi gọi đi! Chúng tôi chời"
Chương Dang:
Chương Dạng biết số điện thoại văn phòng của Quý Hành Tung, cô lấy điện thoại từ trong túi, mở ra, kéo đến trang cuối cùng mới có tên Quý Hành Tung. Sau khi quyết định kết hôn cùng cô, anh chủ động lưu số có thể liên hệ vào điện thoại này. Dãy số này, hôm nay là lần đầu tiên Chương Dạng bấm gọi. Ngày thường ở nhà thường xuyên gặp mặt, thậm chí deu đã làm việc thân mật nhất, Chương Dạng không cảm thấy ngại ngùng gì với quý hành tung nữa, nhưng khi nghe thấy ống nghe truyền đến âm "Đô đô" chờ đợi, cô tự nhiên có chút hồi hộp khẩn trương.
Cũng may điện thoại rất nhanh đã được tiếp.
"Xin chào?" Là giọng nói của quý hành tung.
Chương Dạng: "Là em.”
Vừa nói lời này, cô còn ngẩng đầu trừng mắt nhìn cả đám trong văn phòng đang dỏng tai hóng hớt về phía này.
Trên mặt Quý hành tung hiện lên một tia ngoài ý muốn,'Chương Dạng?"
"Vâng."
"Có chuyện gì sao? Làm sao vậy?" Quý hành tung hỏi.
Chương Dạng mím môi, sau đó nói nhanh: "Cũng không phải chuyện lớn gì, các đồng nghiệp của em đều biết em đã kết hôn, em muốn mời mọi người ăn cơm, hỏi xem anh có muốn đến không?" Chương Dạng gọi cuộc điện thoại này, vốn dĩ chính là chịu mọi người "ép buộc", cho nên rất nhanh cô lại nói tiếp: "Nếu anh không có thời gian thì không cần đến đây đâu, thật đó"
Lời cuối cùng này của cô là thật sự trăm phần trăm phát ra từ nội tâm.
Không đến mà tốt nhất.
"Được, anh tới. Gửi địa chỉ cho anh, có muốn anh tới đón em không?"
Ai ngờ chồng mới cưới một tuần của cô cũng không có thần giao cách cảm ngầm với Chương Dạng, cũng không có thể nhìn nét mặt đoán tâm trạng của Chương Dạng cách xa mấy chục dặm, ngược lại đáp ứng rất sảng khoái.
Cầm microphone Chương Dạng: ".." Cô trầm mặc một lát, cô đưa địa chỉ cô chuẩn bị ăn liên hoan với đồng nghiệp tối nay cho quý hành tung, không cần anh đến đón.
Kết thúc điện thoại, Chương Dạng đón nhận ánh mắt chờ đợi của mọi người trong văn phòng, gật dau,Anh ấy sẽ đến."
Chương Dạng chọn tiệm cơm cách toà soạn không quá xa, mọi người đi bộ là có thể đến.
Cô còn cho rằng quý hành tung sẽ tới trễ một lúc, không ngờ rằng khi cô cùng mọi người đến tiệm cơm đã thấy quý hành tung còn đến sớm hơn, bây giờ anh đã đứng ở cửa chờ mình. Chương Dạng vốn còn đi ở phía sau cùng Ninh Tu Tư thảo luận về tin tức ở hải đảo gần đây, Liễu Viện đi phía trước nên thấy quý hành tung đầu tiên, hưng phấn quay đầu lại, nhìn Chương Dạng,'Tổ trưởng! Anh rể đến rồi!"
Rể, Anh rể?
Chương Dạng đang nghe thấy xưng hô này, người cứng đờ. Xưng hồ này quá xa lạ, cho dù là Chương Năm, cô cũng chưa từng nghe cậu gọi Quý Hành Tung như vậy. Chương Dạng ngẩng đầu, thấy Quý hành tung đứng ở cửa tiệm cơm, anh người cao chân dài, mặc dù hiện tại đã thay đổi mặc một bộ thường phục, nhưng khi đứng ở chỗ đó, vẫn có một một khí thế như cũ. Với bờ vai rộng, lưng thẳng, ánh mắt trầm tĩnh, bộ dáng nhìn qua quá mức anh tuấn, nhưng lại không dễ tiếp cận.
Nhưng mà, dù trên người Quý hành tung có điểm uy nghiêm không dễ gần, nhưng nhìn thấy Chương Dạng đằng sau đám người, chỉ một thoáng đã biến mất.
Quý hành tung ở nhìn thấy ánh mắt Chương Dạng đầu tiên, khóe miệng đã không tự chủ được cong lên mềm mại, làm vỏ bọc cứng rắn của anh vô thức mở ra, trở nên gần gũi hơn vài phần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận