Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 132: Oan Phu

Chuong 132: Oan PhuChuong 132: Oan Phu
Trương Đức Minh xem như là người của thế hệ trước làm công tác văn hóa, ông là người sáng tập báo chí nên kinh nghiệm cũng đủ để chỉ đạo Chương Dạng.
Chương Dạng lại lần nữa nói lời cảm ơn.
Chương Dạng quay về văn phòng, mới vừa đặt mông ngồi xuống đã đối diện với cặp mắt u oán của tổ viên duy nhất của mình.
Chương Dạng: "?"
"Tổ trưởng, chị phải đi sao?" Liễu Viện sâu kín hỏi, ngữ khí này như oán phụ bị người đàn ông tệ bạc cô phụ.
Khi cô ấy nói lời này, Ninh Tu Tư ở bên cạnh cười khanh khách mà nhìn Chương Dạng,'Này chẳng phải là chuyện ván đã đóng thuyền à?" Lúc trước khi Chương Dạng mới tới báo xã có ước định với chủ biên, anh ta có mặt ở hiện trường nên rất rõ ràng.
Nhưng không nghĩ tới Chương Dạng trực tiếp lắc đầu: "Đi chỗ nào mà đi? Tôi không phải là người phụ trách bản B sao?" Cô hơi nhướng mày với Liễu Viện, cái động tác này bị cô làm ra có chút anh khí lạnh nhạt.
Liễu Viện phản ứng hai giây với lời này sau đó gương mặt vô cùng kinh ngạc: "Về sau tổ trưởng vẫn ở bên em sao?"
Chương Dạng cười gật gật đầu.
Mà Ninh Tu Tư và Chu Vĩ ở bên cạnh đều nhìn lại đây, Ninh Tu Tư nhíu mày lại, nghi hoặc hỏi: "Cô không tới bản A chúng tôi à?"
"Ừm”" Chương Dạng trả lời: "Cũng không thể bỏ dở giữa chừng được."
Khi Ninh Tu Tư nghe thấy lời này, trong nhất thời cũng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Bình tĩnh mà xem xét, nếu như anh ta ở vị trí của Chương Dạng, anh ta cảm thấy chắc chắn mình sẽ làm ra quyết định hoàn toàn bất đồng với Chương Dạng.
"Nhưng mà tuy rằng hiện giờ tôi vẫn phụ trách bản tin B, nhưng bài viết của mọi người thì tôi vẫn sẽ thẩm duyệt nên đừng có nghĩ lười biếng." Chương Dạng bổ xung thêm, giọng nói của cô nhẹ nhàng cũng không hề nặng nề. Lời này đã biểu lộ ra lập trường của cô trong văn phòng, đồng thời cũng gõ chuông cảnh báo cho mọi người.
Chương Dạng không có quan niệm cấp trên cấp dưới quá minh xác, chỉ cần có thể làm việc thì cứ làm việc cho tốt, cô không hề cảm thấy trên người mình có nhiều thêm cái nhãn chủ biên thì sẽ có gì khác với trước kia.
"Cần thiết duy trì công tác lãnh đạo cấp cao chứ!" Ninh Tu Tư mở miệng nói gicn.
Bầu không khí trong văn phòng vô cùng tốt, cũng không có ai vì chuyện Chương Dạng "Nhảy dù" xuống vị trí chủ biên mà có gì bất mãn.
"Nhưng mà tổ trưởng, hiện giờ chị không chuyển sang văn phòng ở cách vách sao?" Liễu Viện nhìn Chương Dạng sau đó hỏi.
Thoạt nhìn Chương Dạng như không hề có ý định dọn chỗ làm việc đi.
"Tạm thời không vội dọn đi, hiện giờ tôi ở bên này giao lưu với mọi người cũng tiện hơn một chút." Chương Dạng vừa nói vừa đưa bản kế hoạch của mình cho Liễu Viện: "Bản B chuẩn bị tuyển thêm vài người nữa, em nhìn xem có thích hợp không? Thích hợp thì tôi sẽ giao việc cho người ta."
Hiện giờ bản B cũng chỉ mới có tin tức đủ một tờ giấy, từ trước bởi vì nguyên nhân doanh số liên tục đi xuống, hơn nữa không giữ được người ở lại, người lãnh đạo báo xã nghĩ muốn giảm bớt chi phí nên trang báo tin tức bản địa trở nên càng ngày càng nhạt nhão. Tình huống hiện giờ không giống như vậy nữa, dưới bước đầu cải cách của Chương Dạng, doanh số báo chiều đã có chút tăng lên. Hơn nữa tiền lời từ quảng cáo, dự toán tại một quý này có thể tăng lên gấp bội.
Mà khi Chu Vĩ nghe thấy lời Chương Dạng nói, biểu tình trên mặt có chút muốn nói lại thôi. Anh ta luôn suy xét mãi, cuối cùng vẫn phải mở miệng: 'nếu như hiện giờ báo xã chúng ta nhận thêm người mới có khả năng sẽ không quá dễ dàng đâu." Lúc trước bọn người Trần Hồng Tỉnh nhảy đi sang báo xã khác, đây chính là một tín hiệu. Hiện giờ dưới đãi ngộ ngang nhau, người có bản lĩnh đương nhiên sẽ lựa chọn báo xã có hoàn cảnh càng tốt hơn nữa.
Chương Dạng nâng đầu nghĩ nghĩ, cô cảm thấy lời này của Chu Vĩ không sai chút nào cả.
Hiện giờ báo xã lấy tin và biên tập thống nhất thành một thể, vẫn là làm việc đúng giờ đúng biên chế, hoặc là nói, trong cả nước, người đi làm cơ bản đều phải làm việc đúng giờ, nhưng đã là một xã súc, bất luận là hiện giờ hay là tương lai, ý tưởng của mọi người ở phương diện nào đó luôn tương đồng với nhau. Ví dụ như làm xong việc là muốn về nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận