Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 387: Mau Xin Lỗi

Chương 387: Mau Xin LỗiChương 387: Mau Xin Lỗi
Chủ nhiệm lớp lại giải thích một lần, sau đó nhìn mấy vị phụ huynh trong văn phòng, thật ra cô ấy đã sẵn sàng làm người hòa giải rồi, nhưng không nghĩ tới, hôm nay căn bản liền không cần cô ấy dùng tới "Võ mồm.
Sau khi nghe cô giáo nói rõ mọi chuyện, mẹ của Trịnh Lăng lập tức nắm lỗ tai của con trai nhà mình, đi tới trước mặt Chương Năm cùng Quý Thư Lễ, chủ động xin lỗi: "Thật là thực xin lỗi vị bạn học nhỏ này." Sau khi nói xong, người phụ nữ liền quay ra nhìn con trai nhà mình với vẻ mặt hết sức nghiêm túc,'Trịnh Lăng, con lớn như thế này mà còn không biết xấu hổ khóc? Ức hiếp người khác còn không mau xin lỗi đi?"
Ở phòng học nghịch ngợm như khỉ, trong nháy mắt liền thành thật, chính là thời điểm nói chuyện còn mang theo thanh âm khóc nức nở, tuy rằng trong lòng khó hiểu, nhưng ở bên cạnh có mẹ đang áp chế, cậu nhóc vẫn là khóc hề hề mà nhìn Quý Thư Lễ, cúi đầu xin lỗi: "Thực xin lỗi."
Sau khi nói xong, cậu nhóc nhịn không được nhìn mẹ ruột mình, đáng thương cực kỳ hỏi: "Chính là con cũng bị cậu ta đánh, vì sao cậu ta không xin lỗi con?" Trang phục nữ sĩ với vẻ mặt lạnh nhạt: "Bị một cô nhóc bằng tuổi đánh, con cũng không biết xấu hổ mà nói ra à?"
Bạn nam đang còn khóc nhè: "... Oal" Bỗng nhiên, cậu nhóc khóc òa lên. Giờ khắc này, làm một cậu trai nhỏ vẫn có lòng tự trọng, đã chịu khiêu chiến trước nay chưa từng có.
Cậu nhóc vừa khóc xong, hai mắt đẫm lệ mơ mơ màng màng mà nhìn giờ phút này Quý Thư Lễ đang tò mò nhìn chằm chằm vào mình, tay nhỏ nắm chặt,'Cậu, cậu chờ đấy, một ngày nào đó, tôi sẽ mạnh hơn so với cậu!"
Bạn nhỏ Quý Thư Lễ mở to hai mắt, như là nghiêm túc tự hỏi một phen, sau đó nghiêm túc mở miệng: "Có chút khó."
Tất cả người lớn trong văn phòng: "..."
Nghe thấy lời này, bỗng nhiên Trịnh Lăng cảm thấy càng muốn khóc, đây quả thực chính là bị người khinh bỉ thật rõ ràng!
Theo sau, người phụ nữ mặc kiểu người thành công lại đè nặng bắt Trịnh Lăng xin lỗi Ngu Chu Nguyệt.
Dù sao cũng là đứa nhỏ nhà mình gây sự trước, người phụ nữ nhìn hai cô gái nhỏ đáng yêu trước mặt, rất nghiêm trang nói: "Hôm nay sự là Trịnh Lăng sai rồi, sau khi vê nhà, dì sẽ giáo dục nó. Nếu về sau thằng nhóc này còn gây sự như vậy, cháu cứ đánh nó, không sao cả, đánh thêm mấy lần nữa để nó thành thật lại một chút."
Quý Thư Lễ không biết có phải ảo giác của chính mình hay không, cô nhóc cảm thấy dì trước mặt mình nói những lời này còn nhìn mình với ánh mắt thực cổ vũ.
Đương nhiên cô không biết Trịnh lăng từ nhỏ liền ở bên ngoài gây ra không ít họa, ở nhà ba ngày hai bữa đều ăn gậy trúc xào thịt. Đối với một người ở nhà chưa từng có ai đánh như Quý Thư Lễ mà nói, này quả thực không thể hiểu được.
Chưng 73:
Cuối cùng, chuyện của đám học sinh tiểu học kết thúc trong hòa bình.
Chủ nhiệm lớp cũng không nghĩ tới việc này lại được giải quyết thuận lợi như vậy. Đặc biệt là Trịnh Lăng, người nhìn thảm nhất trong ba người, còn bị mẹ mình dạy dỗ cho một trận, bị bắt phải xin lỗi hai cô nhóc kia. Cô đưa ba bạn nhỏ cùng phụ huynh của chúng đến văn phòng, nhìn sang Quý Thư Lễ đang ngẩng đầu ưỡn ngực giống như người thắng trận, cô nói với giọng điệu nhỏ nhẹ: "Thư Lễ, về sau không thể đánh bạn học mạnh như vậy, mọi người phải sống hòa thuận yêu thương nhau."
Quý Thư Lễ nghe cô giáo nói, lập tức nghĩ tới buổi sáng hôm nay, Chương Dạng dặn dò mình ở cổng trường, vì thế cô nhóc ngoan ngoãn gật đầu, như vậy thoạt nhìn cô nhóc nghe lời vô cùng, nhưng câu nói tiếp theo, liền rất phản cốt.
"Thật ra, cô giáo ơi, em không có dùng lực mà." Quý Thư Lễ cảm thấy mình không thể gạt người, cô nhóc nói với giọng điệu rất là nghiêm túc.
Thời điểm cô nhóc đối kháng với ba mình thì đúng là có dùng sức mạnh, nhưng thời điểm cô nhóc đánh nhau với Trịnh Lăng thì đúng là cô bé không có dùng sức để ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận