Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 288: Sao Em Lại Ở Đây?

Chương 288: Sao Em Lại Ở Đây?Chương 288: Sao Em Lại Ở Đây?
Quý Hành Tung liếc mắt nhìn đối phương một cái, rất nhanh liền thu hồi ánh mắt, sau đó lại lần nữa nhìn cô gái đang đứng đối diện.
Quý Hành Tung nhíu mày nói: "Sao em lại ở đây?"
Chương Dạng: "Phỏng vấn, xảy ra chuyện lớn như vậy, toà báo bọn em nhất định phải cử phóng viên đến đây."
"Tối hôm qua em ở trấn trên?" Quý Hành Tung cau mày hỏi, tuy rằng đã có câu trả lời chính xác cho vấn đề này, nhưng anh vẫn muốn chính tai nghe Chương Dạng trả lời.
Chương Dạng: "... Vâng." Cô có cảm giác người đàn ông đang đứng trước mặt mình đang rất tức giận.
Quý Hành Tung hít một hơi thật sâu, làm sao anh có thể không rõ ràng về tình hình nguy hiểm trong thị trấn đêm qua? Quý Hành Tung luôn tự nhủ trong lòng phải bình tĩnh và không dễ nổi nóng với Chương Dạng, nhưng bây giờ nhìn người trước mặt, Quý Hành Tung cảm thấy rằng dù tính tình của mình có tốt đến đâu cũng không thể chịu đựng được.
Anh khó có thể diễn tả cảm xúc của mình lúc này, cô gái thường phải tắm sau khi về nhà, thậm chí còn thói quen cuồng sạch sẽ. Khuôn mặt nhỏ trắng như tuyết ban đầu giờ đã lấm tấm những vết đen xám. Mái tóc đen dài được giữ gìn cẩn thận hiện tại dính đầy cỏ vụn.
Quý Hành Tung đau lòng.
Ánh mắt lần nữa đặt lên người Chương Dạng, Quý Hành Tung khẽ cau mày, anh không chần chừ cởi áo khoác của mình đưa cho Chương Dạng.
Anh cũng không ngại Chương Dạng mặc áo của các đồng nghiệp nam trong tình huống này, nhưng hiện tại đã có anh ở đây, vợ anh chỉ có thể mặc quần áo của bản thân anh mà thôi.
Chương Dạng ngoan ngoãn đưa tay nhận lấy, cô chỉ mặc áo của Ninh Tu Tư, bây giờ cởi ra và thay áo khoác của Quý Hành Tung rất thuận tiện.
Nhưng Chương Dạng cũng không chỉ như vậy, khi cô mặc chiếc áo khoác của Quý Hành Tung, cô đã đưa tay mình nắm lấy lòng bàn tay của người đàn ông trước mặt.
Buổi sáng mùa thu miền Bắc có chút se lạnh. Đêm qua Chương Dạng lại ngủ trên mặt đất, sau khi tỉnh lại cũng không có một ly nước nóng, cho nên bây giờ bàn tay của cô lạnh buốt. "Quý Hành Tung, em lạnh." Chương Dạng chỉ đứng trước mặt người đàn ông, ngẩng đầu nhìn anh nói.
Cô không cố ý tỏ ra đáng thương, nhưng nhiệt độ trên tay cô lúc này khiến cô trông thật đáng thương.
Lời này vừa nói ra, những lời Quý Hành Tung muốn dạy dỗ cô đột nhiên nghẹn lại, sau đó anh dùng một chút lực kéo cô gái nhỏ vào trong lòng.
Mặc dù nhiệt độ bây giờ rất thấp, nhưng cơ thể Quý Hành Tung lại rất ấm áp.
Quý Hành Tung ôm chặt Chương Dạng vào trong lòng ngực, anh thậm chí cò. không biết giờ phút này mình đang vui mừng vì Chương Dạng còn an toàn hay chỉ đơn giản là muốn truyền nhiệt cho đối phương bằng cách này. Dù sao, anh ôm cô rất chặt, cánh tay rắn chắc màu lúa mạch ôm trọn vòng eo nhỏ của Chương Dạng.
"Biết lạnh, không biết sợ?" Quý Hành Tung thì thào nói bên tai Chương Dạng, trong lời nói còn có một tiếng thở dài.
Chương Dạng vùi mình vào trong lòng Quý Hành Tung, trước khi không nhìn thấy Quý Hành Tung, toàn thân cô căng thẳng, ngay cả khi xung quanh cô là các đồng nghiệp từ tòa soạn như Ninh Tu Tư cùng Tiêu Dương thì cô cũng khó có thể hoàn toàn thả lỏng. Nhưng có Quý Hành Tung ở bên cạnh, mọi thứ đã trở nên khác biệt.
Không ai có thể cho mình cảm giác an toàn như Quý Hành Tung.
Nghe những lời này bên tai, Chương Dạng cảm thấy hơi xấu hổ.
Lúc ay tất nhiên biết sợ, nhưng với tình huống xảy ra quá đột nhiên của ngày hôm qua, ngay cả những người dân địa phương thu nhận họ cũng không nói rằng họ sẽ bình an vô sự sao? Ai có thể ngờ rằng một cơn gió không đúng lúc vào nửa đêm lại khiến người ta chạy loạn xạ như thế?
"Có một chút. Chương Dạng cũng không giả vờ mạnh mẽ trước Quý Hành Tung, cô thật sự rất sợ hãi, nếu như ngày hôm qua không phải Ninh Tu Tư dùng sức kéo cô rời đi, ngay cả bản thân cô cũng không biết điều gì sẽ xảy ra với mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận