Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 268: Gây Chú Ý

Chương 268: Gây Chú ÝChương 268: Gây Chú Ý
Mà Chương Dạng không có mặc quân phục nên hiển nhiên không phải là sinh viên năm nhất.
"Khả năng không phải là bên khoa chúng ta đâu.' Bạn cùng phòng vuốt cằm nói,Vậy các người thật đúng là có chút duyên phận với nhau, không phải người khoa chúng ta thế mà còn bỏ thời gian ra đi nghe tọa đàm nữa."
Lữ Trình không muốn nói chuyện, hiện tại cậu ta chỉ muốn độn thổ bỏ trốn. Nếu không phải bởi vì cái câu "Đen tình thì đỏ bạc" vừa rồi kia nói không chừng cậu ta đã thật sự bỏ đi rồi ấy chứ.
Thời gian cứ trôi qua từng chút một, những vị trí trống trong giảng đường cũng dần bị học sinh ngồi đầy.
Tình huống mà lúc trước Quý Hành Tung lo lắng cũng hoàn toàn không có xuất hiện, tuy rằng Chương Dạng không được tính là trâu bò trong giới này, cũng không thể xưng là danh nhân, nhưng mà những học sinh tới nghe tọa đàm ngày hôm nay cũng vẫn rất nhiều. Rốt cuộc chiến tích thực tế của báo chiều thủ đô chính là cái chiêu bài tốt nhất. Người có thể làm báo chiều thủ đô rực rỡ hẳn lên, nghe là biết không phải là người bình thường rồi.
Nên học sinh muốn tới ngồi nghe tọa đàm rất nhiều, thậm chí khi gần tới thời gian, vị trí trong giảng đường đã không đủ dẫn tới lối vào phía sau cửa và vách tường có không ít học sinh đang đứng.
Hoàng Gia Nguyệt và đám chị em của cô ta đã sớm tới trong giảng đường kiếm được chỗ ngồi rồi, bọn họ lựa chọn vị trí ở những hàng cuối cùng, chủ yếu là đợi chút nữa dễ chuồn ra bên ngoài.
Lúc sắp tới 1 rưỡi, nữ sinh để tóc ngắn nhìn thoáng qua phía đằng sau không khỏi tấm tắc nói: "Hôm nay có thật nhiều người quá, tớ thấy sau này nếu trường học của chúng ta còn muốn mời vị chủ biên này tới nữa khả năng sẽ trực tiếp làm ở lễ đường."
Hoàng Gia Nguyệt gật gật đầu, cô ta cũng không nghĩ tới buổi tọa đàm này lại xuất hiện hiện tượng chen chúc chật ních thế này, nhưng mà giờ phút này nhìn lên bục giảng không có một bóng người, trong mắt cô ta hiện lên chút lo lắng: "Liệu có lùi lại thời gian bắt đầu hay không đây?"
"Han là không thể nào đâu?" Người chị em ngồi bên cạnh Hoàng Gia Nguyệt trả lời: "Chờ một chút, còn có vài phần giữa mà." Mà ngay khi lời này của đối phương vừa mới dứt xong, Chương Dạng ngồi ở hàng ghế đầu nhìn đồng hồ một cái sau đó đứng lên khỏi vị trí rồi đi thẳng lên trên bục giảng.
Ở trong giảng đường mà tất cả mọi người đều đang ngồi, động tác này của cô vô cùng gây chú ý.
Thật ra vừa rồi có không ít người có cùng nghi vấn với cả Hoàng Gia Nguyệt, đã sắp tới thời gian buổi tọa đàm bắt đầu rồi nhưng người chủ trì lại không có xuất hiện ở trên bục giảng, không ít người hoài nghi rằng liệu thời gian của buổi tọa đàm này sẽ bị lùi lại hay không.
Không nghĩ tới rằng, lúc này Chương Dạng đã đi tới, hóa ra người chủ trì vẫn luôn ở trong giảng đường chỉ là bọn họ không có chú ý tới mà thôi.
Mà khi Chương Dạng đứng ở trên bục giảng, học sinh trong giảng đường thấy thế sôi nổi nhìn về phía cô.
Mà nơi này, đám người Lữ Trình ngồi ở hàng ghế đầu và đám người ở hàng ghế cuối là Hoàng Gia Nguyệt giật mình.
Bạn cùng phòng của Lữ Trình giờ phút này đã vì kinh ngạc mà há to miệng ra, cậu ta mở miệng,Lữ Trình, cậu có nghĩ tới một loại khả năng khác hay không, chúng ta không có gặp qua chị gái này ở khoa tin tức truyền thông, có lẽ, người ta căn bản không phải là học sinh ở trong trường học chúng ta, mà người ta chính là vị chủ biên hôm nay tới mở buổi tọa đàm cho chúng ta?”
Lữ Trình: ”...
Loại lời này tựa hồ không cần phải nói ra, hiện giờ cậu ta cũng có thể đoán được rồi.
Vừa khéo lúc này Chương Dạng mở miệng.
"Chào mọi người, tôi là chủ biên của báo chiều thủ đô, Chương Dạng."
Thanh tuyến của cô thanh lãnh, khí chất xuất chúng, vừa mở miệng cũng đã làm giảng đường đang ồn ào la hét an tĩnh lại.
Mà đám người Hoàng Gia Nguyệt hiện giờ ngồi ở hàng cuối cùng hiện tại càng kinh ngạc hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận