Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 58: Đánh Nhau

Chương 58: Đánh NhauChương 58: Đánh Nhau
Thật ra vừa rồi cô thật sự không thấy sợ, bởi vì cô đã thấy Quý Hành Tung lái xe qua đây, nhưng cô không ngờ tới Quý Hành Tung một người chuẩn bị đi đánh với một đám người.
Trong lúc nhất thời, Chương Dạng không nhịn được nói với theo: " Này, anh có được không?”
Cô thề ý của mình là lo lắng cho Quý Hành Tung, nhưng khi mở miệng nói, nghĩ lại như có ý nghĩa khác.
Chương Dạng ở ven đường nhận lại được ánh mắt phức tạp của Quý Hành Tung đứng đó cách không xa, trên mặt cô lộ ra nụ cười nịnh nọt.
Chương Dạng thật sự lo lắng, nghe tiếng kêu rên từ trong ngõ ra, cô trực tiếp đi ngang qua cô công nhân vệ sinh mượn cái chổi, chuẩn bị trợ giúp Quý Hành Tung một tay.
Cũng không biết có phải vì câu "được không" của Chương Dạng đã kích thích quý hành tung hay không, dù sao đám đi theo quý hành tung vào ngõ nhỏ cũng không được mấy người. Tốc chiến tốc thắng, quý hành tung không cho Chương Dạng cơ hội lên sân khấu, nhanh chóng đi ra từ ngõ.
Quý Hành Tung rất xa đã nhìn thấy đồ vật trong tay Chương Dạng, trong mắt anh hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó cười cười. Đứng bên đường, có lẽ chính Chương Dạng cũng không có khả năng ý thức được bộ dáng cô bây giờ buồn cười đến mức nào. Rõ ràng bộ dạng là tiểu thư con nhà danh gia nhưng trong tay lại cầm cái chổi trúc.
Chương Dạng nhìn Quý Hành Tung đi tới, hai cúc áo sơ mi trên người đàn ông đã được cởi ra, lộ yết hầu gợi cảm. Áo cổ tay cũng được vén lên, lộ ra đoạn cánh tay khoẻ mạnh. Mãi đến khi Quý Hành Tung đứng trước mặt cô, Chương Dạng mới từ "bấy đẹp trai" hoàn hồn, nhận ra mình còn chưa gia nhập cuộc chiến mà đã kết thúc.
Ánh mắt Quý Hành Tung thẳng tắp dừng ở chiếc chổi trong tay Chương Dạng, mở miệng hỏi: "Muốn làm cái gì?"
Chương Dang:
Cũng không thể nói mình chuẩn bị gia nhập đánh nhau?
May là Quý Hành Tung cũng không cố truy hỏi, trực tiếp lấy chổi trong tay cô, trả lại cho bác công nhân vệ sinh bên cạnh, còn không quên nói cảm ơn.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Theo sao Quý Hành Tung là đám người Hoàng Hạc, nhưng mà chỉ sau một lát, giây trước còn là một đám ồn ào mà giờ tất cả đều như biến thành chim cút, ai cũng thành thành thật thật gục đầu xuống, trên người nhiều hoặc ít đều dính máu, nhìn qua sợ là ăn không ít khổ ở ngõ nhỏ kia.
"Nói đi" Quý Hành Tung đứng bên cạnh nhìn bọn họ nói.
Chương Dạng còn đang chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã thấy đám người côn đồ kia động tác nhất trí khom lưng 90 độ với cô, trong giọng nói to lớn vang dội trung còn lộ ra một tia uỷ khuất khó thấy.
"Rất xin lỗi, chúng tôi sai rồi!"
Chương Dang:
Thật là làm khó đám côn đồ ngày thường vô pháp vô thiên này, một đám mắt sưng mũi tím, phải bịt mũi lại nghiêm túc xin lỗi.
Chờ đến khi ngồi trên xe, Chương Dạng vẫn còn chưa nhịn nổi cười.
Từ kính chiếu hậu cô vẫn còn nhìn thấy đám người đứng ven đường đưa mắt tiễn quý hành tung và cô đi, cô cắn một viên hồ lô đường, một bên má mặt lập tức phồng lên, trong xe cũng tràn ngập mùi vị ngọt ngào.
"Đúng rồi, cảm ơn." Chương Dạng cầm xâu hồ lô đường trong tay, quay đầu cười nói với Quý Hành Tung.
Vừa rồi Quý Hành Tung từ ngõ nhỏ đi ra còn ngoài ý muốn bớt thời giờ cho cô mua một xâu đường hồ lô.
Quý Hành Tung nhẹ nhàng mím môi, để người ta thấy quai hàm căng chặt, dứt khoát nói,'Chuyện nhỏ không tốn sức." Như là nghĩ đến cái gì đó, quý hành tung lại nói nhiều thêm câu,Lần sau gặp loại người này thì tránh xa một chút."
Khi anh từ trên xe xuống là vừa lúc thấy Chương Dạng đang "Ra tay đả thương người".
Trước đó Quý Hành Tung thật sự không ngờ Chương Dạng còn có thể động tay động chân, cô gái bên cạnh nhìn vừa tram lặng lại yếu đuối, khi nói chuyện đều bằng giọng điệu nhẹ nhàng lịch sự, cơ thể nhìn nhỏ nhắn mảnh khảnh, sao có thể nghĩ đến lá gan cô lại không nhỏ chút nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận