Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 249: Dùng Hành Động De Biểu Đạt

Chương 249: Dùng Hành Động De Biểu ĐạtChương 249: Dùng Hành Động De Biểu Đạt
Mà Chu cẩn bị Dư Thục Hoa cho là kẻ điên hiện giờ đang duỗi tay ôm lấy bả vai của Chương Dạng, khi cô đối diện với Chương Dạng thì cười vô cùng xán lạn. Chu Cẩn thu hồi tầm mắt chính mình vẫn dính trên người Dư Thục Hoa/Cô ta đi rồi!" Giọng nói này của cô ấy mang theo vài phần hưng phấn,/Thế mà cô có thể chọc cô ta tức tới bỏ đi!" Những lời này còn mang theo vài phần sùng bái.
Chương Dạng nghe được thì bật cười,'Ưm."
"Cô thật đúng là quá lợi hại." Chu Cẩn cảm khái, nhịn không được dơ ngón tay cái về hướng Chương Dạng,'Cô cũng không biết tôi đã chịu biết bao nhiêu nỗi ủy khuất ở chỗ cô ta đâu, mỗi lần tôi đều tức giận tới phát điên lên."
Chương Dạng nghĩ thâm, đó thật đúng là quá trực tiếp. Đối diện với những người như là Dư Thục Hoa thì anh càng táo bạo sẽ càng rơi vào thế hạ phong.
Chu Cẩn còn muốn ôm lấy Chương Dạng nói thêm cái gì nữa, bỗng nhiên cảm giác được hai tầm mắt ở cách đó không xa chiếu tới. Cô có cảm thấy được chút nên ngẩng đầu lên, kết quả liền đối diện với ánh mắt của Chương Năm và Quý Hành Tung đang ở trên sân thi đấu.
Ý tứ của hai người này vô cùng rõ ràng, chẳng sợ đứng ở khoảng cách nửa cái sân bóng, tầm mắt kia đều đặt ở cánh tay Chu Cẩn đặt trên đầu vai của Chương Dạng, ý vị cảnh cáo mười phần.
Chu Cẩn: "..."
Cô cứ có chút không rõ, Quý Hành Tung không muốn cho người khác chạm vào vợ của anh điều này vô cùng bình thường, nhưng cái tính chiếm hữu dục quỷ dị lại bá đạo của Chương Năm thì là chuyện như thế nào?
Tuy rằng nghĩ không rõ nhưng Chu Cẩn vẫn vô cùng thành thật thu cánh tay vắt ở trên vai Chương Dạng trở về. So với Quý Hành Tung, cô đương nhiên càng không muốn trêu chọc vào ten điên Chương Năm kia.
Nửa trận thi đấu sau vẫn kịch liệt như cũ, nhưng những người tới hiện trường để xem thi đấu giống như không còn chuyên chú như lúc ban đầu nữa.
"Tôi đã sớm nói rồi mà, bác sĩ Dư thấy cậu chướng mắt, trong lòng của người ta chỉ có mỗi phó doanh trưởng Quý, hiện giờ cậu thấy rõ chưa?” "Bỗng nhiên cảm thấy nữ thần cũng không còn giống nữ thần nữa..."
"Trước kia có nghe qua bọn lão Hắc đi ra ăn ở cửa hàng sủi cảo bên ngoài có gặp mặt chị dâu một lần, trở về nói với chúng ta là chị dâu vô cùng xinh đẹp, xinh như tiên nữ trên bầu trời vậy. Chúng ta chẳng có ai tin cả, hay lắm, hiện giờ cũng tin rồi."
"Hình như tôi đã biết nguyên nhân vì sao phó doanh trưởng không có mang vợ anh ấy tới đây rồi."
"Tôi cũng đã biết, xinh đẹp như vậy, là tôi tôi cũng không muốn dẫn tới ha ha ha ha..."
Cùng với những tiếng thảo luận này còn có không ít những ánh mắt đánh giá lúc này dừng lại trên người của Chương Dạng.
Chương Dạng khế nhíu mày lại, cũng may cô đã sớm hình thành thói quen bị người khác đánh giá nên đối với loại ánh mắt không có ác ý này cô cũng nhanh chóng làm lơ đi.
Trận bóng rổ cuối cùng kết thúc vào lúc gần bốn giờ chiều, lần này, động tác của Quý Hành Tung nhanh hơn so với Chương Năm không ít. Thừa dịp khi Chương Năm còn không có phản ứng lại được, Quý Hành Tung đã nhanh chóng chạy tới trước mặt Chương Dạng, chủ động duỗi tay về phía người đang ngồi trên bậc thang kia.
Chương Dạng bật cười, sau đó đưa ấm nước màu xanh lục quân dụng trong tầm tay cho Quý Hành Tung.
Nhưng thứ làm Chương Dạng không có nghĩ tới chính là, Quý Hành Tung không chỉ có tiếp được ấm nước đồng thời còn dắt lấy bàn tay mà cô đưa qua, nắm chặt chế năm ngón tay cô ở trong lòng bàn tay. Nhìn dáng vẻ này có vẻ vô cùng thân mật.
Chương Dạng kinh ngạc một lần nữa ngẩng đầu lên nhìn Quý Hành Tung, không biết động tác này hiện tại của anh là có ý tứ gì.
Quý Hành Tung trực tiếp dùng hành động để nói cho cô biết.
"Thi đấu xong rồi, đi ve nhà thôi." Quý Hành Tung nói, sau đó anh hơi dùng sức khiến cho Chương Dạng đứng bật lên khỏi bậc thang. Chỉ là bàn tay kia từ đầu tới đuôi đều nắm lấy tay Chương Dạng vẫn luôn không có buông ra, thoạt nhìn cũng không có ý tứ muốn buông ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận