Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 228: Người Nổi Tiếng

Chương 228: Người Nổi TiếngChương 228: Người Nổi Tiếng
Mới vừa rồi mọi người nói chuyện với nhau rằng về sau mỗi ngày phái một người tới đưa Chương Dạng về nhà. Dù sao khoảng cách từ tòa soạn về tứ hợp viện cũng rất gần, đi chỉ mất có vài bước là tới.
Tiểu Dương nhún vai: "Chủ biên nói tan tâm cô ấy có hẹn với người khác, có bạn tới đón."
Liễu Viện như là nhớ tới cái gì đó bảo: "Hình như hôm nay tổ trưởng có hẹn với bạn đại học trước đây của chị ấy, là người đàn ông có vẻ ngoài như là minh tinh ấy!"
Vốn dĩ sau khi nghe thấy lời Tiểu Dương nói mọi người đều đã buông tâm xuống lại bởi vì cái tin nóng đột nhiên bị Liễu Viện tung ra khiến mọi người không kịp phòng ngừa này làm cho lập tức lại nhốn nháo lên.
"Giống minh tinh ư?”
"Có đẹp trai bằng anh rể của chúng ta không?”
"vậy hôm nay khẳng định là muốn ở lại chờ cho sau khi chủ nhiệm Chương rời đi thì tôi mới tan tâm."
Chương Dạng hoàn toàn không biết rằng hành tung của chính mình lại bị người khác chú ý tới như vậy, hôm nay đi làm chuyện kia chỉ quảng bá trong phạm vi nhỏ, cô cũng không muốn làm cho càng nhiều người biết hơn nên đương nhiên càng không thể nói cho Giản Thanh Tùng biết.
Cho nên hôm nay khi tan tầm, khi cô cảm nhận được sau lưng mình có một đám người đang đi theo, Chương Dạng quay đầu lại rất nhiều lần, trong mắt tràn đầy sự ngoài ý muốn và khó hiểu.
Từ khi nào người của tòa soạn bọn cô lại "đoàn kết' như vậy? Tan tâm cũng phải tay khoác tay nhau rời đi?
Giản Thanh Tùng đã đến cửa của tòa soạn báo chiều thủ đô từ sớm, đã xuống xe đứng chờ Chương Dạng.
Đối với buổi hẹn hò tối hôm nay anh ta đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ, quần áo trên người cũng đã thay tận vài bộ, e sợ rằng không thể lưu lại ấn tượng tốt ở trước mặt cô gái mà mình thích.
Mà khi thấy bóng dáng màu trắng sáng của Chương Dạng xuất hiện trong tầm mắt, Giản Thanh Tùng đã ôm một bó hoa tiến tới đón.
Thời buổi này còn có rất ít người đàn ông đưa hoa. Hiện giờ khi Giản Thanh Tùng ôm một bó hoa bách hợp thơm ngát xuất hiện, tức khắc kéo tất cả ánh mắt của những người xung quanh tới đây.
Giản Thanh Tùng không phải không cảm giác được những tâm mắt dính trên người mình đó nhưng làm đại thiếu gia nhà họ Giản ở Cảng Thành, những ánh mắt đánh giá tới từ những người xa lạ này anh ta đã sớm tập mãi thành thói quen.
Giản Thanh Tùng thần sắc tự nhiên chủ động đi tới phía Chương Dạng, đưa bó hoa bách hợp trong tay vào lòng ngực Chương Dạng: "Hy vọng rằng cậu còn thích."
Giản Thanh Tùng vừa nói chuyện vừa thật cẩn thận quan sát biểu tình của Chương Dạng. Anh ta còn nhớ rõ năm đó đám người di trên bờ cát gần biển, trước khi Chương Dạng tới đó có mua một bó hoa bách hợp. Mùi hương kia khiến anh ta thương nhớ rất nhiều năm. Ở trong lòng Giản Thanh Tùng, cô gái anh ta thích, giống như là bó hoa bách hợp trong tay này vậy, thuần khiết lại mang theo hương thơm khiến con người ta mê muội.
Ở ánh mắt đầu tiên khi Chương Dạng nhìn thấy Giản Thanh Tùng còn có chút kinh ngạc, nhưng mà khi tiếp nhận bó hoa kia, cô hào phóng mà cười với người này rồi nói lời cảm ơn.
Đám người lén lút đi theo phía sau Chương Dạng làm bộ như tan tầm cùng nhau, giờ phút này thấy người đàn ông trẻ tuổi anh tuấn mặc tây trang giày da kéo cửa xe hộ cho chủ biên nhà mình, còn ôn nhu mỉm cười thì cả đám Xuýt xoa ra tiếng.
"Ôi trời?" Không nghĩ tới người mở miệng đầu tiên không phải là người đi theo bên cạnh Chương Dạng thời gian lâu nhất là Liễu Viện, mà là Hồ Dương mới tới tòa soạn tháng này thôi.
"Này không phải là Giản Thanh Tùng sao?" Hồ Dương kinh ngạc mở miệng nói.
Liễu Viện mờ mịt chớp chớp mắt: "Chị Hồ, chị quen ạ?”
Hồ Dương gật gật đầu: "Lam bên khối kinh tế tài chính khả năng không ai không quen biết anh ta? Nhà họ Giản ở Cảng Thành, là nhà họ Giản tiếng tăm lừng lẫy nằm trên bảng xếp hạng Forbes đó!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận