Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 223: Kính Sợ

Chương 223: Kính SợChương 223: Kính Sợ
'A, chính là chủ nhiệm Chương của báo chiều thủ đô đúng không? Tôi biết cô ấy. Cái cô gái trẻ kia không phải là người của thôn Võ Gia chứ? Gần đây cô Chương đưa tin có vụ án này là lớn nhất."
"Sao chủ nhiệm Chương có thể đi hại người được chứ? Hầy, với cái thân thể yếu ớt này của cô Chương cho dù có muốn hại người cũng không thể nào được."
"Đúng vậy, tôi bán trứng gà trong chợ bán thức ăn, chủ nhiệm Chương còn từng mua của tôi rồi, cô ấy nói chuyện ôn nhu lắm. Có một lần cô ấy tới cùng với tiên sinh nhà mình, sức lực của cô ấy rất yếu đuối, đồ đều là để tiên sinh nhà cô ấy xách hất."
Xung quanh có càng ngày càng nhiều người nhận ra Chương Dạng, sôi nổi chủ động nói chuyện giúp cho cô.
Cho dù là những con người không quen biết đó, sau khi biết cô tên là Chương Dạng xong đều nghĩ tới cọc án khiến cả nước khiếp sợ mới xuất hiện trên báo cách đó không lâu, khi cả đám lại nhìn Võ Gia An thì có sắc mặt vô cùng cổ quái. Võ Gia An nghe thấy những lời xung quanh đó, sau khi cô ta xấu hổ và giận giữ một lúc, nhanh chóng dùng tiếng lớn hơn nữa hét lên: "Vậy thì thế nào? Ba tôi và các anh tôi lúc trước căn bản chưa từng hãm hại cô ta, nhưng mà cô ta đi ngược lại hại người trong gia đình chúng tôi! Chẳng lẽ tôi không thể tìm cô ta báo thù hay sao?!" Lúc trước Lục Anh Viễn đều im lặng không nói chuyện, hiện giờ khi nghe được lời này của Võ Gia An cậu không khỏi cười lạnh một tiếng.
"Giả đáng thương cái gì chứ? Ba cô làm những việc trái pháp luật, bị người của bộ đội liên thủ với cảnh sát bắt lấy. Cho dù là oan có đầu nợ có chủ, hiện tại có phải cô nên đi tìm cảnh sát mới đúng hay không? Hoặc là quân giải phóng? Làm một trận với đám đàn ông cao lớn khỏe mạnh đó? Sao cô lại không đi mà ngược lại chạy tới tìm Chương Dạng? Còn không phải do cô thấy cô ấy là con gái nên dễ bắt nạt sao?" Lục Anh Viễn cũng mặc kệ hiện tại sắc mặt Võ Gia An có khó coi như thế nào, nhưng câu nói đầy gai góc của anh cứ đâm người ta hết nhát nọ tới nhát kia, căn bản không có ngừng nghỉ một chút nào cả: "Ngày đó người đi theo Chương Dạng tới thôn các cô không phải cũng là người đàn ông sao? Sao mà hiện giờ cô không tìm cảnh sát đánh lộn cũng không đi tìm người đàn ông di theo cùng với Chương Dạng để đánh lộn mà cô cứ chỉ nhìn chằm chằm Chương Dạng mà thôi? Cô chẳng phải là do nhìn thấy cô ấy không hề có sức chiến đấu nên cứ nắm lấy quả hồng mềm mà bóp à?"
Hiện giờ Võ Gia An vì những lời này của Lục Anh Viễn mà trong thời gian ngắn không tìm được lời nào để phản bác. Cô ta gần như biến thành trố mắt, thất thần mà nhìn về phía của Chương Dạng, chỉ có thể không ngừng nói,'Tôi không có." Cô cứ nói như vậy thôi.
Lục Anh Viễn cũng lười nói chuyện nhiều như vậy với cô, mà không lâu sau khi chuyện này xảy ra cũng đã có người báo cảnh sát.
Hiện giờ cảnh sát cũng đã tới rồi, Lục Anh Viễn móc ra giấy chứng nhận của mình sau đó nói lại mọi chuyện một cách đơn giản cho cảnh sát rồi đi tới trước mặt Chương Dạng. .
Đừng nhìn Lục Anh Viễn còn rất bình thường thành thạo ở trước mặt Võ Gia An và cảnh sát, mà khi đối diện với Chương Dạng cậu ta có chút cẩn thận.
Này cũng quyết định bởi thái độ mỗi một lần nói về Chương Dạng của Quý Hành Tung, nếu như Quý Hành Tung biểu hiện ra không hề để bụng tới Chương Dạng chút nào ở trước mặt đám anh em của mình, vô cùng tùy tiện thì hiện tại khẳng định Lục Anh Viễn sẽ không mù mắt tới nghĩ sợ mình lớn tiếng sẽ dọa cho Chương Dạng sợ hãi.
AI bảo sau khi Quý Hành Tung kết hôn rồi mỗi lần nhắc tới Chương Dạng cứ như là nhắc tới mật mã sổ tiết kiệm nhà anh, cứ có chút xa cách không thể hỏi thăm được. Lại như nhắc tới bảo bối quý báu gì đó, còn có chút ý vị cảnh cáo các người đừng có mơ ước. Làm mấy người anh em quen thuộc chút với Quý Hành Tung, tuy rằng không có tiếp xúc nhiều lắm với Chương Dạng nhưng cũng không hẹn mà cùng... có chút "kính sợ”?
Bạn cần đăng nhập để bình luận