Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 230: Hóa Ra Là Như Vậy?

Chương 230: Hóa Ra Là Như Vậy?Chương 230: Hóa Ra Là Như Vậy?
Hơn nửa ngày Giản Thanh Tùng vẫn chưa có thể phục hồi lại tinh thần sau câu nói của Chương Dạng, thậm chí tới ngã tư đường đứng đợi đèn đỏ anh ta vẫn có chút xuất thần.
"Cậu... Giản Thanh Tùng cảm thấy giọng nói của chính mình có chút nghẹn ngào, anh ta có chút gian nan nói ra nốt nửa câu nói sau: "Cậu kết hôn rồi à?”
Lần trước khi nhìn thấy Chương Dạng, thời gian quá cấp bách nên anh ta căn bản chưa kịp ôn chuyện với đối phương. Khi đó trên tay Chương Dạng có đeo nhân không? Giản Thanh Tùng không nhớ rõ được nữa nhưng mà anh ta còn nhớ rõ ngày đó ở trường Chương Dạng xách theo cái túi mua hàng, đó là một nhãn hiệu quần áo nam rất nổi danh, anh ta chỉ coi là Chương Dạng mua quần áo cho người em trai song sinh của mình, chứ không có nghĩ nhiều như vậy.
Chương Dạng gật gật đầu: "Đúng vậy."
Tin tức này đối với Giản Thanh Tùng mà nói không khác gì sét đánh giữa trời quang. Ở không lâu trước đây anh ta cho rằng chính mình bỏ lỡ duyên phận, vòng đi vòng lại cuối cùng cũng về rồi. Nhưng mà hiện tại hai câu nói này của Chương Dạng như là một cái búa tạ hung hăng đập nát nhừ vọng tưởng của anh ta.
Giản Thanh Tùng nói không rõ được giờ phút này trong lòng mình có suy nghĩ như thế nào, là có chút không cam lòng, còn có hối hận, còn có vô lực bất đắc dĩ kèm theo mất mát, mọi cảm xúc đan chéo với nhau khiến trong lòng chua xót.
"Sao mà kết hôn nhanh như vậy?" Giản Thanh Tùng nỗ lực khiến giọng nói của mình nghe còn tính là bình thường.
Chương Dạng hoàn toàn không có cảm thấy cảm xúc của một người khác trong xe đã biến hóa, hiện giờ đang nhắc tới Quý Hành Tung, nụ cười trên mặt không tự chủ được mà rạng rỡ lên: "Ừm, có thể là do nhất kiến chung tình?"
Tuy rằng sự thật là hai người cô và Quý Hành Tung bởi vì người lớn thế hệ trước trong nhà hứa hôn với nhau cho nên mới kết hôn, nhưng chuyện đã tới bây giờ những thứ đó đã không còn quan trọng nữa, quan trọng là, Chương Dạng có thể biết rõ ràng vị trí của Quý Hành Tung ở trong lòng cô, nói nữa, cô thật sự nhất kiến chung tình với gương mặt của Quý Hành Tung.
Bàn tay nắm vô lăng của Giản Thanh Tùng bỗng dưng xiết thật chặt lạ: "Hóa ra là như vậy."
Bởi vì chút "ngoài ý muốn nho nhỏ' trên đường đi này mà tâm tình của Giản Thanh Tùng cả đêm đó trở nên có chút trầm trọng, nhưng anh ta biểu hiện ở trước mặt Chương Dạng không có để lộ ra bất kì vấn đề gì. ANh ta vẫn là thiếu niên hay nói cười như hồi ở trường học trước kia, vẫn có phong độ của nhân sĩ trước sau như một.
Trừ tình yêu ra thì đề tài Giản Thanh Tùng có thể nói chuyện được với Chương Dạng cũng không ít. Từ năm trước tham gia không ít buổi tụ hội và du lịch ở trường đại học hai người theo học, khi xa cách mấy năm rồi gặp lại còn có kiểu phong vị hồi ức mới lạ.
Bữa ăn tối này còn chưa tới 8 giờ đã kết thúc rồi, cửa kính sát đất có thể khiến cho người trong nhà ăn thấy rõ ràng đường phố bên ngoài.
Mà trong lúc Chương Dạng lơ đãng quay đầu lại cô thấy được một bóng dáng quen thuộc đứng bên ngoài.
Cho dù là Quý Hành Tung có đang đợi chờ người khác thì cái dáng vẻ kia khiến người ta nhìn cũng không thể bắt bẻ gì được.
Khóe miệng Chương Dạng ngay khi ánh mắt co cham toi bong dang mau xanh 6 liu kia cũng đã không tự chủ được cong lên.
Lúc này Giản Thanh Tùng cũng nhìn theo ánh mắt của Chương Dạng, theo tâm mắt của cô anh ta cũng thấy được Quý Hành Tung.
Bỗng dưng, ở thời điểm này, Giản Thanh Tùng bỗng dưng nghĩ tới chạng vạng ngày đó khi mình gọi điện thoại cho Chương Dạng, người nhận điện thoại chính là một người đàn ông.
Anh ta còn không có quên được tiếng nói kia, trầm thấp mà từ tính, rất êm tai. Anh ta cho rằng đây là em trai của Chương Dạng nhưng mà hiện giờ nhớ tới, này hẳn là tiên sinh nhà Chương Dạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận