Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 234: Tâm Phiền Ý Loạn

Chương 234: Tâm Phiền Ý LoạnChương 234: Tâm Phiền Ý Loạn
Qúy Hành Tung chỉ có thể cảm thấy lông mi như một chiếc quạt nhỏ lướt qua lòng bàn tay mình , cảm giác mềm mại và tê dại, mặc dù lòng bàn tay đầy vết chai, nhưng giờ phút này anh có thể cảm nhận một cách rõ ràng.
Anh có chút không dám nhìn vào đôi mắt sáng ngời lấp lánh kia của Chương Dạng, giống như là anh không muốn từ trong miệng Chương Dạng nghe thấy cái tên của người mà cô thích không phải là bản thân mình vậy. .
Cho nên Qúy Hành Tung không chút do dự mà duỗi tay, che đi đôi mắt khiến trái tim anh rung động nhưng cũng tâm phiền ý loạn kia.
Nhưng mà hành động hiện tại của anh làm Chương Dạng sửng sốt một hồi lâu.
Cô cho rằng chính mình đã nói rất rõ ràng, thậm chí lúc ở trong xe cô còn tỏ tình với Qúy Hành Tung, nhưng mà hiện tại người trước mặt đều đã ôm cô lên đùi anh, lại còn hỏi cô, người cô thích là ai?
Chương Dạng có lý do để hoài nghi có phải Qúy Hành Tung bị lừa đá vào đầu hay không, nếu không, chuyện rõ ràng như vậy, làm sao anh lại có thể thiếu tự tin đến mức nghe không hiểu chính mình đang nói với anh?
Thời gian cô về nước dài như vậy, trừ bỏ ở bên Qúy Hành Tung, chẳng lẽ còn ở cạnh người đàn ông khác à?
Chương Dạng nghĩ đến đây, không khỏi có chút bực mình. Mặc dù hai mắt bị che lại, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc cô chuẩn xác mà tìm được bụng nhỏ của người đàn ông, ngay sau đó duỗi tay véo một cái.
Tuy là cơ bụng của Qúy Hành Tung rất rắn chắc, một cái véo này của cô phòng chừng còn chưa có làm cho người đàn ông cảm thấy đau, cho dù chính mình chịu không nổi, nhưng chuyện này không hề làm Chương Dạng cảm thấy rối rắm chút nào, nói ra tay là lập tức ra tay.
Qủa nhiên là Qúy Hành Tung còn chưa có kêu ra tiếng thì cô đã "hí" một cái, cảm thấy ngón tay đau.
Giây tiếp theo, bàn tay vốn đang che mắt của cô được đặt xuống, sau đó cầm lấy bàn tay kia của cô, như một làn gió ấm áp thổi qua.
Qúy Hành Tung đang cầm tay đầu ngón tay của cô, thổi thổi giống như trẻ con vậy,'Còn đau không?" Trong mắt Qúy Hành Tung mang theo trìu mến. Đại khái chính là bởi vì ánh mắt này, Chut phiên muộn trong lòng Chương Dạng một giây trước cứ như vậy bị bốc hơi biến mất. Cô vẫn còn trừng mắt liếc nhìn Qúy Hành Tung một cái, mím môi, ngữ khí mang theo vài phần oán trách nói: "Ngoại trừ anh, em còn có thể thích ai2". Cô nhỏ giọng nói.
Nhưng những lời này rơi vào trong lòng Qúy Hành Tung, lại không phải như vậy.
Qúy Hành Tung là một người thích sự chắc chắn một trăm phần trăm, mặc dù khi lần đầu tiên nghe Chương Dạng nói, trong lòng anh đã tự hỏi liệu người đó có thể là anh hay không, nhưng loại chuyện này không có nghe Chương Dạng chính miệng nói ra thì anh không dám vội vàng kết luận
Nhưng mà hiện tại, người có tư cách nhất để đưa ra kết luận đã lên tiếng, cô nói người mình thích là anh.
Giờ khắc này, trong mắt Qúy Hành Tung chỉ thấy được người đang bị chính mình ôm trong ngực, sau đó cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng kia.
Động tác của anh dường như rất dịu dạng, bắt đầu chỉ là dịu dàng mà hôn hôn cánh môi của Chương Dạng, nhưng rất nhanh sau đó, cánh tay anh ôm lấy vòng eo của Chương Dạng, giống như là muốn đem người trong lòng khảm vào trong thân thể của mình vậy, mạng theo sức lực vội vàng, Chương Dạng nhịn không được mà thở nhẹ một tiếng, Qúy Hành Tung chính là hướng về cái miệng này của cô, không chút do dự mà đem đầu lưỡi của chính mình đi vào dò xét, vừa dịu dàng, vừa hung ác, chỉ trong thời gian vài giây ngắn ngủi.
Anh giống như là một quốc vương, đang tuần tra từng tấc từng tấc lãnh thổ của mình.
Cho dù đã rất quen thuộc, nhưng cũng đặc biệt cẩn thận, không buông tha một chút nào.
Dục vọng chiếm hữu, mãnh liệt đến kinh người.
Trong sân tứ hợp viện vang lên một tiếng còi chói tai, Chương Dạng chỉ cảm thấy sau lưng đau nhức, cả người cô đều dựa vào trên tay lái, nơi đó không mềm mại chút nào, có thể không đau sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận