Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 305: Cầu Hôn

Chương 305: Cầu HônChương 305: Cầu Hôn
Chương Dạng còn chưa nói cái gì, Quý Hành Tung đã tắt máy sấy tóc, mở miệng nói trước.
"Vợ." Quý Hành Tung thấp giọng gọi bên tai Chương Dạng,'Trong nhà còn chưa nấu cơm, buổi tối hôm nay có thể nếm thử tay nghề của vợ không?”
Chương Dạng sửng sốt, từ ngày chuyển đến tứ hợp viện, Quý Hành Tung chưa bao giờ để cô vào bếp.
Bây giờ Quý Hành Tung chủ động nói ra, Chương Dạng cũng không cách nào cự tuyệt. Sống ở nước ngoài một mình thời gian, trước đây cô cũng hay tìm tòi những món ăn ngon. Huống chi, cô cảm thấy mình cũng là một người thích nấu ăn, việc này cũng không có gì khó.
"Được ạ." Cô đứng dậy từ lòng ngực Quý Hành Tung,Vậy anh đợi em, nhưng hơi muộn rồi, anh có thể ăn mì không?"
Quý Hành Tung đương nhiên gật đầu.
Chương Dạng đi đến phòng bếp, cô nhớ rõ hôm qua mình mới mua cà chua, đặt dưới tủ lạnh.
Quý Hành Tung liền đi theo phía sau cô. Chương Dạng duai tay kéo cửa tu lạnh ra, vừa chuẩn bị xoay người lại lấy cà chua, lại nhìn thấy đồ vật trong tủ lạnh, cả người liền cứng đờ tại chỗ.
Quý Hành Tung không biết dán vào lưng cô từ khi nào, cúi đầu hôn lên vành tai cô/Em không muốn nhìn sao?" Trong giọng nói anh như cái chiếc móc nhỏ, chỉ một lời đã làm lòng người ra ngứa ngáy.
Cả người Chương Dạng run rẩy, cũng không biết đến tột cùng là vì nụ hôn này của Quý Hành Tung hay là bởi vì thấy một màn này.
Cuối cùng cô vươn tay, kéo cửa tủ đông phía trên.
Chương Dạng nhịn không được bịp miệng, như là làm như vậy mới có thể kìm nén được tiếng kinh ngạc của mình.
Toàn bộ tủ lạnh, chỉ có hoa tươi cùng bánh kem.
Đủ loại hoa được nhét đầy tủ lạnh, khi cửa tủ được mở ra, chúng như lao thẳng vào mắt cô gái, chiếm lấy màu sắc lộng lẫy nhất trong mắt cô.
Tầng trên, xung quanh những bông là là một chiếc bánh kem, trên mặt bánh cũng không có trang trí dư thừa hoa hòe loè loẹt nào, chỉ có ba chữ 一一
Lấy anh nhé.
Chương Dạng thật sự bị màn này làm cho ngây ngẩn cả người, cảnh tượng này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô.
Cô chưa từng nghĩ một người thẳng nam như Quý Hành Tung có thể tạo ra bất ngờ gì cho cô.
"Lần trước có người tặng hoa cho em, rất xin lỗi, anh không hiểu." Quý Hành Tung làm như không nhìn thấy đôi mắt hồng của cô, giọng nói kiên nhẫn lại ôn nhu, anh cúi đầu, cúi đầu,Về sau, chỉ có thể để mình anh tặng, có được không?"
"Chương Dạng, lấy anh nhé."
Một người đàn ông trẻ tuổi cao lớn đẹp trai, đứng trước mặt cô, cúi đầu xưng thần với cô.
"Được không?"
Chương Dạng đã nhịn không được thấy đôi mắt mình có chút chua xót, nhưng nước mắt không kịp chảy ra, đã bị người trước mặt nhẹ nhàng hôn sạch sẽ.
"Ai, đừng khóc mà." Giọng nói của Quý Hành Tung bất chợt mang vài phần hoảng loạn,Khóc cái gì? Như vậy không thích sao? Vậy em thích kiểu như nào? em nói, anh..." Quý Hành Tung nói chưa kịp nói xong, môi liên đã bị Chương Dạng nhón chân chặn lại.
"Thích." Trong giọng nói của Chương Dạng còn mang theo vài phần khóc nức nở, nhưng mềm mại ngoài ý muốn.
Ánh trăng mà cô mong chờ đã đến bên cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận