Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 210: Gặp Lại Bạn Cũ

Chương 210: Gặp Lại Bạn CũChương 210: Gặp Lại Bạn Cũ
Chương Dạng không chịu được ngứa ngáy rụt cổ lại, cô muốn chạy trốn nhưng Quý Hành Tung lại không cho phép, cuối cùng cô bị người phía sau bế lên trở lại phòng.
Ánh trăng lành lạnh, tiếng ve kêu giữa hè, tang thêm không khí náo nhiệt cho ngôi nhà.
So với sự náo nhiệt bên ngoài, trong phòng là những âm thanh thủ thỉ than nhẹ.
Mái tóc dài rối bù và những thanh âm nghẹn ngào.
Cuối tuần này, Chương Dạng muốn trở về nghỉ ngơi hai ngày sau chuyến công tác. Ai ngờ, khi cô đi làm vào thứ hai, nhìn quầng thâm trên mặt người trong gương trang điểm, Chương Dạng không khỏi tram mặc.
Thời gian cô ôm chăn tựa hồ cũng khá dài, nhưng thời gian nghỉ ngơi thật sự giống như cũng không nhiều lắm.
Chương Dạng đen mặt.
Đều do Quý Hành Tung!
Trong giờ nghỉ trưa, Chương Dạng và Liễu Viện ra ngoài ăn. Sau khi ăn xong, cô không vội ve cơ quan mà định đi thương trường mua sắm cách đó không xa.
Trước đây Chương Dạng muốn đặt hai bộ quần áo cho Quý Hành Tung, nhưng cửa hàng thủ công nói phải đợi một thời gian, vì vậy Chúng Dạng định tranh thủ giờ nghỉ trưa của mình đi xem đồ cho Quý Hành Tung.
Liễu Viện cũng không muốn nghỉ trưa, cũng đi theo cô đến thương trường.
Chờ khi vào thương trường, Chương Dạng quay đầu lại nhìn thoáng qua.
"Tổ trưởng, sao vậy ạ?" Liễu Viện cũng quay đầu lại, nhưng cái gì cũng không nhìn thấy, không khỏi tò mò hỏi.
Chương Dạng lắc đầu: "Giống như thấy người quen, nhưng vừa quay đầu lại, hắn lại biến mất. Quên đi, đi thôi."
Liễu Viện "ừ" một tiếng, không có hỏi lại.
Chương Dạng cảm thấy mình đã nghĩ quá nhiều, hơn nữa cô cũng không quen đối phương, cô chỉ là nhìn vào hình ảnh phản chiếu trên mặt kính của thương trường, họ có phần giống nhau.
Sau khi chọn cho Quý Hành Tung mấy bộ quần áo trong cửa hàng quần áo nam, đã gần hết giờ nghỉ trưa, lúc này hai người mới rời khỏi thương trường. Còn chưa đi đến cửa, khi Liễu Viên còn đang lải nhải bên tai Chương Dạng về việc cô đối với Quý Hành Tung có bao nhiêu hào phóng, Chương Dạng đã nghe thấy một giọng nam từ phía sau——
"Chương Dạng!"
Chương Dạng kinh ngạc quay đầu lại, cách đó không xa là một người đàn ông mặc âu phục, đi giày da đang cười nhìn cô.
Giản Thanh Tùng cho rằng mình đã nhìn nhầm người, nhưng khi Chương Dạng quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc trong trí nhớ, nụ cười trên môi không khỏi tăng thêm vài phần.
Trong khi Chương Dạng vẫn còn ngạc nhiên, người đàn ông đối diện đã sải bước về phía cô.
"Thật đúng là cô, tôi còn tưởng rằng mình nhận sai người. Cô về nước khi nào vậy? Tại sao không nói với tôi một tiếng? Chúng ta hẹn nhau ăn một bữa cơm!" Giản Thanh Tùng chạy tới trước mặt Chương Dạng, trên mặt tràn đầy nụ cười xán lạn.
Trên mặt Chương Dạng cũng mang theo nụ cười: "Tôi trở lại đã một đoạn thời gian, cũng không biết anh cũng là người Bắc Kinh đó." Giản Thanh Tùng là bạn cùng trường đại học của cô, chẳng qua hai người không cùng ngành, mà gặp nhau tại buổi họp mặt của người Trung Quốc. Không lâu sau đó, Giản Thanh Tùng trở lại Trung Quốc với tư cách là một sinh viên trao đổi. Chương Dạng lúc đó cũng không nghĩ về việc trở lại, thông tin cũng không phát triển, dần dần hai người bọn họ liền chặt đút liên lạc.
Chương Dạng cũng không ngờ hiện tại mình lại gặp được cậu ta ở thương trường.
Hơn nữa, trong trí nhớ của Chương Dạng, Giản Thanh Tùng là người Cảng Thành.
"Lúc trước không phải, nhưng hiện tại cũng coi như là. Hiện tại tôi sinh sống và làm việc ở đây, cô thì sao? Tới đây du lịch hay vẫn là chuẩn bị ở lại luôn?" Trong mắt Giản Thanh Tùng mang theo chân thành, cũng mang theo chờ đợi.
Chương Dạng nhấp môi cười nói: "Trùng hợp như vậy? Tôi cũng ở lại."
Lời này vừa nói ra, ánh mắt người đàn ông đối diện Chương Dạng càng thêm nóng bỏng.
"Thật vậy chăng? Vậy đúng là thật tốt quá!" Giản Thanh Tùng nhìn Chương Dạng: "Có thời gian hẹn nhau ăn bữa cơm không?” Chương Dạng cũng không từ chối, cô còn nhớ rõ lúc trước khi mình còn ở nước ngoài, một đám người cùng nhau đi ra bờ biển cắm trại, kết quả không có một ai có kinh nghiệm, vào nửa đêm, thủy triều bất ngờ dâng lên. Một nhóm chàng trai cô gái lần lượt ra khỏi lều chạy tung tăng trên bãi biển với hành lý của họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận