Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 166: Ghe Tre

Chuong 166: Ghe TreChuong 166: Ghe Tre
Dây rút không thể buộc được, vì vậy Qúy Hành Tung chuẩn bị trực tiếp thắt nút quần giúp Chương Dạng luôn.
Nhưng trước khi làm việc này, anh nhìn vòng eo mảnh khảnh trắng nõn đến lóa mắt của Chương Dạng kia, không nhịn được cúi đầu hôn lên vòng eo đó.
Trên người Chương Dạng có mùi hương, Qúy Hành Tung không thể lướt qua liền dừng lại, anh hơi hơi dùng sức một chút, lưu lại dấu vết của chính mình trên vòng eo trắng nõn như tuyết không tỳ vết kia.
Chương Dạng không biết động tác của quý hành tung, khi cô cảm thấy da thịt mềm mại bên eo mình bị người đàn ông hung hăng mà mút mạnh, hai chân cô lập tức mềm nhũn, trực tiếp ngồi trên đùi Qúy Hành Tung.
Sắc mặt đỏ bừng.
"Anh làm gì vậy?" Chương Dạng duỗi tay đẩy đầu của quý hành tung, nhưng mà tay cô mềm như bông, không có một chút sức lực?
ánh mắt Quý hành tung sâu thẳm, rất nhanh sau đó anh liền ngẩng đầu lên, khóe miệng anh nở một nụ cười nguy hiểm/Tối qua anh quên hôn ở đây."
Trong đầu Chương Dạng tức khắc "Oanh" một tiếng, như là có thứ gì đó nổ tung.
“Anh anh anh..."
Cô giống như là lên án mà nhìn chằm chằm Qúy Hành Tung, chỉ tiếc là người sau dường như hoàn toàn không bị ảnh hưởng, cuối cùng người cam bái hạ phong cuối cùng lại là cô.
Chương Dạng nhanh chóng rời mắt khỏi Qúy Hành Tung.
Cũng may Qúy Hành Tung chẳng qua là muốn trêu chọc cô, khi nói xong lời này, động tác trong tay QUý Hành Tung cũng rất nhanh, vòng qua thắt lưng Chương Dạng buộc một nút thắt, để chiếc quần đùi nam kia khó khăn lắm mới treo quanh xương hông của Chương Dạng được.
"Ra ngoài đi." Qúy Hành Tung đã khôi phục như bình thường, kéo Chương Dạng đi vào trong sân.
Cho dù là áo hay là quần thì đối với Chương Dạng mà nói thì đều là quá cỡ. Rõ ràng bộ dáng đó rất buồn cười, nhưng mà trong mắt QUÝ Hành Tung, nó chỉ khiến anh cảm thấy có chút ham muốn có chút không thể chịu nổi, giống như một ngọn núi lửa muốn phun trào vậy.
Qúy Hành Tung là thực sự muốn dạy Chương Dạng các kỹ năng tự vệ cơ bản, kỹ năng mà ngày thường anh quen thuộc nhất, ở trong lòng anh cũng cảm thấy đơn giản nhất, đó chính là một bộ quyền.
Các cú đấm đều đặn, chính xác, tàn nhẫn, mạnh mẽ và ngoan cường. Phần thân dưới cũng phải vững vàng, Qúy Hành Tung vây quanh Chương Dạng để giúp cô điều chỉnh động tác từng chút một.
Ngày thường Chương Dạng hầu như không có rèn luyện, sau khi đứng ở trong sân được hai phút đồng hồ, cô đã cảm thấy bắp chân mình run lên. Cố tình hiện tại Qúy Hành Tung thật sự coi mình là huấn luyện viên, mặc kệ cô có dùng đôi mắt nhỏ ra hiệu như thế nào đi nữa, người phía sau đều không có dao động. Hơn nữa không chỉ có như vậy, bất cứ khi nào cô muốn lười biếng đứng thẳng dậy, Qúy Hành Tung sẽ lấy những thanh tre chưa sử dụng từ chiếc ghế tre đan ngày hôm qua và vỗ vào bắp chân của cô.
Qúy Hành Tung đã thu lại lực đạo, đương nhiên là không có khả năng thật sự đánh Chương Dạng được.
Nhưng mà bất luận Chương Dạng muốn lén lút làm gì thì đều bi anh chỉ ra hết, ngăn chặn tất cả cơ hội lười biếng của cô.
Sau nửa tiếng, tóc tai của Chương Dạng đã mồ hôi đầm đìa.
Cho dù là đùi hay là cánh tay, bởi vì tập các độc tác ra quyền thu quyền một cách máy móc mà Qúy Hành Tung yêu cầu, cho nên hiện tại đã trở nên vô cùng đau nhức.
Khi thời gian vừa kết thúc, Qúy Hành Tung lập tức ném cây gậy tre sang một bên, chủ động đưa tay ra đỡ Chương Dạng đang đứng tấn đứng dậy.
Trong lòng Chương Dạng còn đang rất tức giận, cô thật ra rất muốn có khí phách mà không để ý tới Qúy Hành Tung, nhưng người phía sau hình như là biết trong lòng cô tức giận vậy, trực tiếp bế người lên, đặt cô lên chiếc ghế tre đã làm xong.
"Còn có chỗ nào không thoải mái không?" Trước khi Chương Dạng mở miệng, Qúy Hành Tung đã trước tiên ngồi xổm xuống, bàn tay to mát xa cho cẳng chân của Chương Dạng, giúp cô thả lỏng cơ bắp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận