Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 216: Có Ke Hoạch

Chương 216: Có Ke HoạchChương 216: Có Ke Hoạch
Cô cũng chưa từng nghĩ tới việc sẽ giấu giếm chuyện chính mình đã kết hôn, rốt cuộc thì người đàn ông mà cô chọn, đương nhiên khuôn mặt kia nhìn thế nào cũng thấy có thể đưa ra ngoài được.
Nhưng mà Chương Dạng vẫn đã xem nhẹ lòng ghen tị của một người đàn ông
Đôi khi, sự ghen tuông không cần thể hiện bằng lời nói mà còn thể hiện bằng cử chỉ cơ thể, đặc biệt là với môn thể thao giường chiếu, đối với Qúy Hành Tung, trừ trước tới nay cô chưa bao giờ chiếm thế thượng phong cả.
Buổi tối, Chương Dạng bị Qúy Hành Tung lấy cớ "Rèn luyện", bị thao luyện tới tận đêm khuya.
Thậm chí Chương Dạng cảm thấy bản thân đã nhiều năm không có luyện tập khiêu vũ trong nhiều năm, nhưng trải qua khoảng thời gian gần đây cô cùng với Qúy Hành Tung quấn lấy nhau, thì sự dẻo dai của thân thể cô thậm chí đã mở ra thế giới mới, tiến vào một trình độ khác.
Ngày hôm sau khi tới văn phòng, Chương Dạng lấy danh thiếp mà cô đặc biệt mang đến văn phòng từ nhà tối qua từ trong túi xách của mình.
Không phải cô muốn làm gì giấu Qúy Hành Tung, mà là Chương Dạng có chút hơi sợ Qúy Hành Tung, sợ khi người đàn ông này nghe cô và Giản Thanh Tùng gọi điện thoại với nhau thì lập tức nổi điên lên. Bình thường thì náo loạn như thế nào thì cô cũng không có sao, nhưng mà thời điểm có người khác, thì Chương Dạng vẫn cảm thấy sự thẹn thùng của bản vẫn rất lớn. giống như là ngày hôm qua vậy, cô bị Qúy Hành Tung đè trên ghế ở trong thư phòng, gốc lưỡi đều sắp bị người ta mút đến phát đau, cái hôn hung tàn như vậy, cô sợ không có biện pháp nào có thể đảm bảo bản thân cô không phát ra một âm thanh nào được.
Cô sợ, sợ mất mặt.
Trên danh thiếp mà Giản Thanh Tùng đưa cho Chương Dạng, là có ba số điện thoại.
Một cái là số điện thoại trong văn phòng ở thủ đô, còn hai cái còn lại, một cái là điện thoại trong nhà của cậu ta ở thủ đô, một cái nữa là ở Cảng Thành.
Đây cũng là khi Chương Dạng đặt danh thiếp vào khoảng trống giữa bàn và tấm kính trên cùng, lúc cô nhìn rõ ràng chức vị của Giản Thanh Tùng ở công ty. "Hí..." Chương Dạng cảm thấy ngoài ý muốn, hô nhỏ ở trong lòng một tiếng.
Khó trách ngày hôm qua có thể ở gặp được Giản Thanh Tùng ở trung tâm thương mại, hoá ra đây là trung tâm thương mại mà nhà cậu ta mở?
Chương Dạng đang nghĩ ngợi, liền nghe thấy trong sân lục tục truyền đến âm thanh của các đồng nghiệp.
Hôm nay cô chuẩn bị dọn đến văn phòng của chủ biên, gần đây doanh số bán ra của tờ Báo chiều Thủ Đô đã tăng gấp bốn lần so với trước đây. Mà nội dung của bản B cũng đã được cải thiện rất nhiều. Đến nỗi, người phụ trách nội dung của bản B, cũng đã dần dần tăng lên bốn năm người. Hiện tại, vừa lúc là thời điểm phân chia văn phòng lại một lần nữa.
Trước khi Chương Dạng tới tòa soạn báo thì cô đã sớm có kế hoạch rồi.
Tất nhiên, báo chiều Thủ đô không thể chỉ phân biệt một cách đơn điệu giữa tin trong nước và tin địa phương được nữa, bọn họ nếu muốn chiếm được chỗ đứng trong cả nước thì phải là một tờ báo toàn diện. Nội dung của bản tin địa phương đúng là rất phong phú, nhưng cái này khác với tin tức, càng muốn phong phú hơn, thì kinh tế tài chính giải trí đều phải được khai thác, lúc này mới có lợi cho việc mở rộng đối tượng.
Về phần định giá thì Chương Dạng cũng đã nghĩ rồi.
Cho dù chất lượng nội dung của tờ báo buổi chiều của họ đã tăng lên mấy bậc, cho dù độ dày cũng không ngừng tăng lên, nhưng xét về phương diện giá cả thì không cần phải tăng lên quá nhiều.
Thứ nhất, khái niệm bán hàng lợi nhuận nhỏ nhưng tiêu thụ nhanh có thể được sử dụng trong bất kỳ ngành sản xuất nào thì đều sẽ không sai, miễn là được mở rộng ra thị trường toàn quốc, họ chỉ biết đến việc kiếm tiền. Thứ hai, hiện tại không gian quảng cáo không còn chỉ là vấn đề của B- bản, mặc dù kiểu quàng cáo thông báo tuyển dụng này đã được tính phí trước đó rồi, nhưng chi phí này, theo Chương Dạng thì chỉ có thể xem như mưa bụi so với phí quảng cáo tuyên truyền chính thức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận