Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 320: Ai Có Phúc Hơn?

Chương 320: Ai Có Phúc Hơn?Chương 320: Ai Có Phúc Hơn?
"Ừ, đúng vậy." Anh ra ngoài, đi đến bên người Chương Dạng, dứt khoát đồng ý với lời vợ mình, sau đó không cần Chương Dạng nhiều lời đã tự động đi hai bước trước mặt Chương Dạng, ý bảo cô xem bộ quần áo này được chưa. Anh có vừa lòng không không quan trọng, quan trọng là vợ anh cảm thấy vừa lòng.
Chương Dạng vừa lòng gật đầu, không chút bủn xỉn khen: "Chồng em đẹp trai ghê." Giọng nói rơi xuống, cô cười tum tỉm với nhân viên bán hàng chỉ chỉ một bộ quần áo trên người Quý Hành Tung: “Gói hết vào đi."
Nhân viên bán hàng còn chưa hồi thần lại từ trong cách hai người ở chung, khi người lạnh lùng nghiêm túc trở nên dịu dàng luôn khiến người ta không nhịn được muốn nhìn nhiều hơn một chút. Giống như Chương Dạng và Quý Hành Tung lúc này vậy, khi nghe thấy tiếng Chương Dạng lúc này cô ấy mới hoàn hồn, vội nói vâng.
Quý Hành Tung quay lại phòng thử đồ thay quần áo. Có lẽ là anh vừa rời khỏi, nhân viên bán hàng cảm giác bầu không khí xung quanh không mạnh mẽ như trước nữa, lúc tính tiên lại hàn huyên vài câu với Chương Dạng.
"Cô thật là có phúc." Nhân viên bán hàng nghĩ đến dáng vẻ ôn nhu lại kiên nhẫn vừa rồi của Quý Hành Tung với Chương Dạng, nghiêm túc cảm khái.
Chương Dạng cười cười, cũng không quá tán thành, vừa lúc Quý Hành Tung bước ra, cô nhìn anh: "Em có phúc sao?”
Quý Hành Tung không chút do dự nói: "Ừ, cưới được một người vợ có phúc, có lẽ anh càng có phúc hơn nhỉ?"
Ý cười trên mặt Chương Dạng phá lệ rõ ràng, cô thích câu trả lời của Quý Hành Tung.
"Biết là tốt. Giọng nói của cô kiêu ngạo, nhưng lại khiến người thích.
Rời khỏi cửa hàng thời trang nam, lúc vừa chuẩn bị xuống lầu, bỗng nhiên phía sau có người gọi Chương Dạng lại.
Chương Dạng ngạc nhiên quay đầu lại, kết quả lại thấy một hình bóng hơi quen thuộc ở trong tiệm cách đó không xa.
Vậy mà lại là Thái Lệ.
Tính kỹ ra thì đã lâu Chương Dạng không nhìn thấy Thái Lệ, đối với cô thì cô ta cũng chỉ là khách qua đường trong cuộc đời cô mà thôi, không hề có điểm giao thoa. "Cô Thái?" Chương Dạng dừng bước, cô nhìn Thái Lệ mặc bộ quần áo lao động, có hơi bất ngờ: "Cô đi làm ở chỗ này sao?"
Dáng vẻ cô gái trước mắt với dáng vẻ khi đầu tiên cô gặp có sự thay đổi rất lớn.
Trong mắt bớt rất nhiều vẻ nóng nảy, cả người dường như trầm lại không ít. Nhưng cũng có thể bởi vì đẻ non, thoạt nhìn cô ta không có tinh thần như trước.
Chương Dạng nhớ rõ Thái Lệ học đại học ở Bắc Kinh, cho dù chỉ tốt nghiệp, cũng không đến mức làm nhân viên bán hàng ở khu thương mại chứ?
"m" Thái Lệ gật đầu, không có chút ngượng ngùng, cô ta nhìn thoáng qua Quý Hành Tung bên cạnh Chương Dạng.
Vào lần gặp gỡ giao lưu kia, cô ta chỉ nhìn liếc qua Quý Hành Tung một cái, theo sau đó cũng không gặp lại Quý Hành Tung nữa. Hiện giờ nhìn người đàn ông cao lớn nghiêm túc không mặc quân trang, cô ta mới nhận ra thì ra tiên sinh của Chương Dạng có vẻ ngoài rất không tồi.'Cô đi dạo sao? Có coi trọng cái gì không, bây giờ tôi làm việc ở chỗ này, có thể nhận được chút chiết khấu." Thái Lệ nói.
Chương Dạng cười lắc đầu, nói thẳng ra thì cô và Thái Lệ cũng không tính là có giao tiếp gì, chút tiện nghi ấy cô cũng không định lay.
Nhưng lúc này Thái Lệ lại lộ ra thiện ý với cô cho nên cô cũng hỏi thêm một câu: "Cô không làm việc liên quan đến chuyên ngành học sao?"
Chương Dạng nhớ hình như Chu Vĩ đã từng nói về chuyên ngành của Thái Lệ, hình như không khác bọn họ lắm, nhưng cụ thể là gì thì cô đã quên rồi.
Vẻ mặt Thái Lệ cứng lại, sau đó gật đầu: "Ừ, gặp chút chuyện, có lẽ cảm thấy mình không có thiên phú cho nên muốn tìm một côn việc trước thử xem đã, chờ đến lúc nào có cơ hội thì lại xem mình thích hợp làm việc gì. Thật ra tiền lương của tôi bây giờ khi làm việc ở khu mua sắm cũng vẫn ổn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận