Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 62:

Chuong 62:Chuong 62:
Sau khi noi xong, co lai dan do them hai cau rồi bảo chương năm về nhà sớm để ăn cơm, sau đó cô xoay người trở về phòng.
"Đó chính là chị của ngươi hả?" Trần Tư Nam thuận miệng hỏi.
Chương Năm gật đầu.
"Nhìn không ra các ngươi là sinh đôi đấy" Trần Tư Nam nói, anh sớm đã biết chương năm tướng mạo ưa nhìn, mặc dù ở trong đại viên cả ngày tính tình không tốt, nhưng thật ra thì có không ít người lén lút thích anh ta, nhưng mà hôm nay khi nhìn thấy Chương Dạng, thì anh mới phát hiện ra cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.
Chương Năm nghe lời này, vẻ mặt u ám cuối cùng cũng tan một chút, anh nhướng mày, hận không thể viết thẳng lên mặt mình hai chữ kiêu ngạo,'Chị của tôi đẹp hơn nhiều, không giống cũng bình thường."
Trong mấy ngày tiếp theo, Chương Dạng đều đi sớm về trễ, trong thư phòng ở tầng hai cũng chất đầy các loại báo chí tạp chí.
Sau khi hôn sự được giải quyết, Chương Dạng rảnh tay và có thời gian để suy nghĩ về chuyện ở tòa soạn báo.
Chương Dạng ngồi xổm bên cạnh bàn trà thủy tỉnh, trong tay có rất nhiều bản thảo giấy, trên đó viết dày đặc không ít tên sách báo và các thể loại khác. .
Những ngày này, cô đã đến các sạp bán báo lớn bé ở Bắc Kinh, có có cả các hiệu sách, mua những tờ báo và tạp chí bán chạy nhất do các cửa hàng giới thiệu. Chương Dạng tin tưởng sự lựa chọn của công chúng, chính là sự lựa chọn của thị trường. Nếu những sách báo đó còn có nhiều người thích như vậy, điều này chúng tỏ thị hiếu của công chúng chính là như thế, các nàng làm B bản báo chí thì phải thuận theo thị hiếu của công chúng.
Khi Chương Dạng làm việc thì cực kỳ tập trung, bất tri bất giác thì sắc trời đã tối.
Không có ai khác ở trong nhà, gần đây Chương Năm có chút bận rộn, một tuần kết hợp tập trận, thiết bị khoa học kỹ thuật quân sự mới được đưa tới đóng vai trò quan trọng, với tư cách là một tỉnh anh khoa học kỹ thuật của quân đội, sau khi nối lại, thực sự rất rất bận rộn.
Về phần Chương sư trưởng thì càng không cần nhiều lời, chức quan càng cao, sự tình chỉ nhiều chứ không ít. Chương Dạng đắm chìm ở trong thị trường nghiên cứu, hoàn toàn không ý thức được hiện tại mấy giờ.
Khi ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa một cách đều dặn, thì lúc này Chương Dạng mới hoàn hồn trong đống sách báo mênh mông.
"Ai thế?"
Cô vừa nói, vừa chuẩn bị đứng dậy di tới cửa.
Nhưng nào biết cô ngồi xổm bên bàn trà khá lâu, khởi thân, nên cẳng chân cực kì tê mỏi, còn chưa đi hai bước, thì Chương Dạng liền đụng phải chân ghế sô pha/Ai nha" một tiếng, rồi ngã quy trên mặt đất.
Này ngã một cái, động tĩnh có thể có chút lớn. Trong lúc cô đang hoảng loạn liền vung tay lên, gạt cả cái gạt tàn thuốc xuống mặt đất, cái tàn thuốc pha lê lập tức chia năm xẻ bảy, ôm thanh giòn vang.
"Tê ——" Chương Dạng nhíu mày lại, cô bị ngã đau còn chưa tính, kết quả, ai ngờ chiếc gạt tàn rơi xuống vỡ thành từng mảnh, mảnh thủy tinh từ dưới đất bắn tung tóe, làm xước một vết nhỏ trên mu bàn tay của cô.
Cô vốn dĩ là người không chịu được đau, hiện tại lại bị một vết thương nhỏ này nữa, sương mù trong mắt đã tụ tập lại.
Chương Dạng chịu đựng đau bò dậy từ trên mặt đất, khập khiễng đi tới mở cửa.
Ở trên đường đi đến cửa, trong lòng cô nhịn không được mà mắng thầm, ai mà thiếu đạo đức tới gõ cửa vậy chứ, quả thực là muốn hại cô mà.
Nhưng mà khi mở cửa, khi Chương Dạng thấy Qúy Hành Tung đứng ở bên ngoài, sắc mặt cô sửng sốt
"Sao lại là anh?" Chương Dạng còn không có nghĩ nhiều, thì đã trực tiếp nói ra lời này.
Quý Hành Tung:: "..." Lời này, nghe như thế nào cũng đều giống như không có ý tứ hoan nghênh, tuy nhiên anh không có so đo, vừa rồi trong phòng phát ra động tĩnh như vậy, anh đứng ở ngoài cửa cũng nghe rõ ràng, theo bản năng quý hành tung liền cúi đầu nhìn tới mắt cá chân của Chương Dạng,
"Bị ngã?" Anh hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận