Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 262: Anh Nói Bay

Chương 262: Anh Nói BayChương 262: Anh Nói Bay
Chương Dạng cảm thấy có chút may mắn vì hôm nay mình chỉ đi đôi giày cao có 3 centimet nên khi bỏ chạy cũng vô cùng tiện lợi.
Cô làm gì có quan tâm sau khi Quý Hành Tung nghe xong lời kia của mình thì sẽ có phản ứng gì, dù sao cũng không cần phải suy nghĩ nhiều cũng có thể đoán được ra tâm tình của người này.
Hiện tại Quý Hành Tung cảm thấy vừa tức vừa buồn cười, nhưng càng có rất nhiều là sự không thể nề hà được. Khi anh đối diện với Chương Dạng, bất luận là dùng thủ đoạn gì cũng không có đất dụng võ.
Thấy con hồ ly nhỏ màu hồng nhạt bên người bỏ chạy, Quý Hành Tung thu lại ý cười trong đáy mắt.
Xem như Chương Dạng còn có chút lương tâm, ít nhất còn biết nói cái gì đó có thể kích thích được anh.
Quý Hành Tung hoàn toàn không có ý thức được tiêu chuẩn của mình đối với người mình thích đã hạ xuống thấp tới như vậy.
Chương Dạng muốn bỏ chạy khỏi bên cạnh anh vậy cũng phải nhìn xem anh có đồng ý hay không đã.
Đối với một người hàng năm không thích vận động mà nói có thể chạy nhanh được bao nhiêu chứ?
Quý Hành Tung đi hai ba bước đã bắt được người có ý đồ trốn đi về. Lúc này đây anh nắm càng chặt cái tay bên cạnh mình hơn một chút.
"Hóa ra Hạ Hạ thích chủ động à”" Sau khi Quý Hành Tung bắt lấy được Chương Dạng một lần nữa, cúi đầu chạm vào vành tai người này, thấp giọng nói, từ trong xoang mũi anh hình như có một tiếng cười khẽ bật ra: "Vậy đêm nay, em thử xem sao?"
Anh đang nương dáng vẻ nói thầm với Chương Dạng, nhân cơ hội hôn lên vành tai của đối phương.
Cũng không biết là những lời này hay là do cái động tác này làm cho Chương Dạng vừa rồi còn lớn gan đùa giỡn Quý Hành Tung đỏ bừng mặt lên.
Sao Chương Dạng lại có thể không nghe hiểu ý tứ này của Quý Hành Tung được? Cô chủ động?? Cơ hồ là ngay tại nháy mắt này, trong đầu Chương Dạng xuất hiện một loạt những hình ảnh không phù hợp với trẻ em. Cô muốn chạy trốn thêm lân nữa nhưng Quý Hành Tung đã trải qua một lần rồi, sao còn có thể để cô bỏ chạy như vừa rồi được?
"ANh đang nói hươu nói vượn cái gì vậy?" Chương Dạng rầm rì tỏ vẻ bất mãn, những lúc không nói lại được Quý Hành Tung thì cô lại bắt đầu chơi xấu.
Thật ra Quý Hành Tung cũng chỉ thuận miệng nói vậy mà thôi, nhưng mà hiện giờ, anh lại cảm thấy có lẽ buổi tối bọn họ có thể thử một lần xem sao.
Nhưng mà hiện tại không cần phải nóng nảy.
Quý Hành Tung: "Ừm, anh nói bậy."
Nhưng trong lòng cũng đã bắt đầu lên kế hoạch rồi.
Hai người nắm tay nhau đi tới nhà ăn của trường học giống như những cặp tình nhân khác trong trường học này.
Lúc này tiết trời thu ở thủ đô còn chưa quá rõ ràng, hàng cây Bạch quả trên đỉnh đầu vẫn chưa nhuốm vàng, nhưng bóng dáng hai người đi song song với nhau, khi mà Quý Hành Tung nói chuyện thường xuyên phải cúi đầu nhìn người bên cạnh, như vậy thoạt nhìn bất luận một người thứ ba nào cũng không thể chen vào giữa được.
Đi đến nhà ăn Quý Hành Tung để Chương Dạng ngồi vào vị trí cao cấp trước sau đó anh đi múc cơm.
Bởi vì gần đây chính là thời gian mà tân sinh viên đi huấn luyện quân sự cho nên xung quanh có không ít những học sinh mặc trang phục huấn luyện. Từ xa nhìn lại trong nhà ăn có hơn phân nửa người mặc màu xanh lục hải dương.
Quý Hành Tung vừa mới lấy hai phần cơm, anh có thể ăn tùy tiện bất cứ thứ gì cũng được nhưng mà Chương Dạng có chút kén ăn, Quý Hành Tung tuyển chọn vài khẩu vị mà Chương Dạng thích, tốn mất chút thời gian.
Mới rời khỏi chỗ lấy đồ đã có người gọi anh lại.
"Huấn luyện viên Quý."
Quý Hành Tung quay đầu lại phát hiện đó là một cô gái trẻ cực kì xa lạ.
Đuôi lông mày anh khẽ nhếch lên, tuy rằng anh đến là để huấn luyện học sinh trong khóa quân sự này nhưng trên thực tế anh cũng không mang theo bất luận một liên đội nào cả mà là mang theo một đám binh lính tới đây sau đó quản thúc binh lính. Đến nỗi những học sinh này Quý Hành Tung không có bất cứ giao thoa gì với họ cả. "Chào em?" Quý Hành Tung cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận