Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 224: Anh Ở Đây

Chương 224: Anh Ở ĐâyChương 224: Anh Ở Đây
"Chị dâu?" Lục Anh Viễn là một người đàn ông thô thiển, hiện giờ cùng nhau ngồi ở phía sau xe cảnh sát với Chương Dạng trộm quan sát tới thần sắc của Chương Dạng, trong lòng bất ổn, e sợ Chương Dạng sợ quá mức thì không tốt,'Chị không sao chứ?" Lục Anh Viễn ấp ủ nửa ngày cũng chỉ nói ra được một câu nói như thẳng nam đứng hóng gió vậy thôi.
Chương Dạng bị cảnh vừa rồi Võ Gia An làm cho sợ hãi, ngày hôm qua khi mà cô nói chuyện này cùng với Quý Hành Tung không nghĩ tới người này lại muốn mạng cô. Chương Dạng còn nhớ rõ khi trước cô và Võ Gia An cùng nhau ở tòa nhà phụ cho khách kia, Võ Gia An vô cùng ÿ lại nói chuyện với chính mình, nói muốn đi ra thế giới bên ngoài nhìn xem.
Hiện giờ nghe tiếng nói của Lục Anh Viễn, Chương Dạng mới như hồi phục tinh thần lại.
Vừa rồi cô bị dọa cho hoảng hốt, hiện tại quay đầu cười với Lục Anh Viễn,'Ừm, không có việc gì."
Nhưng chính bản thân Chương Dạng không biết là sắc mặt tái nhợt hiện tại của cô không giống như là không có việc gì cả. Lục Anh Viễn thấy thế, tuy nói đa số đàn ông đều tâm sinh trìu mến với mấy đóa hoa trắng nhỏ nhu nhược đáng thương, nhưng trước mắt đây là cô vợ nhỏ nhà Quý Hành Tung, Lục Anh Viễn nào dám có cái suy nghĩ kia, trong lòng cậu ta nhanh chóng theo bản năng nghĩ tìm một chỗ nào đó gọi điện thoại cho Quý Hành Tung.
Đến cục cảnh sát, ghi chép lời khai, Chương Dạng ngồi ngay trên cái ghế dài duỗi tay xoa xoa giữa mày.
Vừa rồi chị gái trong cục cảnh sát bưng cho cô một ly nước ấm nên tựa hồ bởi vậy mà đầu ngón tay cô còn có chút ấm áp. Lại nói tiếp về mấy tháng trước cô cũng được coi như là người vừa mới trải qua sóng to gió lớn, sự cố hung hiểm hơn thế này không phải là chưa từng gặp qua, nhưng buổi sáng hôm nay khi gặp được Võ Gia An cầm lấy con dao xông lên thế mà cô vẫn có chút sửng sốt.
Chương Dạng cúi đầu cười nhạo một tiếng, cô đang cười chính bản thân mình làm ra vẻ.
Cô nâng tay uống xong ly nước ấm kia, chuẩn bị thông báo với Lục Anh Viễn đang ở bên trong một tiếng để đi tới tòa soạn.
Chút việc nhỏ như vậy Chương Dạng cảm thấy không thể vì nó mà chậm trễ công việc của cô.
Nhưng mà cô còn chưa kịp đứng lên trước mắt đã buông xuống một tầng bóng đen, theo sau đó có hơi thở quen thuộc bao vây lấy cô.
Thấy hơi thở này cô cảm giác như mình đã tìm được lãnh địa an toàn rồi.
Cũng ngay tại nháy mắt đó, đôi mắt Chương Dạng đỏ lên.
Cô nghĩ, làm ra vẻ thì làm ra vẻ đi, cô làm ra vẻ ở chính trước mặt chồng mình thì thế nào chứ?
Cô chỉ là một người bình thường đang đi làm thấy có người cầm dao lao thẳng về phía mình nên cảm thấy sợ hãi, cứ không có tiền đồ như vậy, cảm thấy ủy khuất tới muốn khóc.
"Sợ hãi quá ư? Không có việc gì cả.' Người này hẳn là chạy tới đây nên trên người còn mang theo hơi nóng còn nóng bỏng hơn cả mùa hè, còn hơi thở dốc. Động tác của anh còn nhanh hơn Chương Dạng một bước, đem người ôm ngay tại chỗ, ôm vô cùng chặt, hoàn toàn không để lại chút khe hở nào cả.
Khi Quý Hành Tung nhận được điện thoại của Lục Anh Viễn thì lập tức chạy tới đây.
Đặc biệt là khi nghe thấy lời mà Lục Anh Viễn nói qua điện thoại rằng: "Hình như chị dâu bị dọa hoảng quá, gương mặt chị ấy trắng bệch ra." Quý Hành Tung đã đứng ngồi không yên, thậm chí dọc theo đường anh lái xe tới đây còn đang hối hận quyết định ngày hôm qua của mình.
Biết rõ có khả năng Chương Dạng bị người ta theo dõi thì anh nên trực tiếp xin nghỉ, trong khoảng thời gian này đều phải tự đưa đón cô về nhà thì cũng sẽ không có chuyện như buổi sáng hôm nay.
Trong lòng Quý Hành Tung vô cùng ảo não, ở khi nói chuyện với Chương Dạng một bàn tay của anh cũng đặt ở trên đỉnh đầu Chương Dạng, trầm ổn hữu lực nhưng đồng thời lại mang theo sự ôn nhu trấn an.
"Anh ở đây." Quý Hành Tung cong eo, thấp giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận