Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 356: Sợ Hãi

Chương 356: Sợ HãiChương 356: Sợ Hãi
Khi đến giờ thay ca, Quý Hành Tung biến mất khỏi chỗ như mũi tên bay khỏi dây cung, anh nhanh chóng lao đến cổng tòa soạn báo.
Trong khoảng thời gian này, chỉ cần Quý Hành Tung không có nhiệm vụ, mỗi ngày tan làm đầu sẽ đến đón Chương Dạng, điều này khiến chú bảo vệ cũng biết mặt anh.
Khi Quý Hành Tung vừa lái xe đến cửa toà báo, chú Vương ở phòng bảo vệ cũng vội vã chạy ra, nhìn anh hô to: "Giáo sư Chương hiện tại đang bệnh viện!"
Khi Quý Hành Tung nghe thấy điều này, bên tai anh choáng ngợp, đầu óc anh trống rỗng trong giây lát.
Sắc mặt anh cực kỳ khó coi, trong lòng rối bời, nhưng anh phải ép mình bình tĩnh lại, hỏi thăm vị trí chính xác bệnh viện Chương Dạng đang nằm, sau đó biến mất ở cửa tòa soạn báo.
Quý Hành Tung không có thời gian để hỏi Chương Dạng đã xảy ra chuyện gì, giờ anh chỉ muốn nhìn thấy Chương Dạng mà thôi.
Trên đường đi, trong lòng Quý Hành Tung cảm thấy hỗn loạn vô cùng. Anh chỉ biết là đồng nghiệp của Chương Dạng gọi điện báo về cơ quan, cử người đến bệnh viện bàn giao công việc, lúc đó nhân viên trong toà soạn báo mới biết Chương Dạng phải nhập viện, nhưng tình hình cụ thể như thế nào? Tại sao hôm nay Chương Dạng lại ra ngoài phỏng vấn thì anh vẫn chưa biết.
Nếu không phải vì đã quen với môi trường áp lực cao, có lẽ anh đã ngã quy ngay khi nghe tin Chương Dạng nhập viện.
Sau khi chạy đến bệnh viện, Quý Hành Tung kéo y tá ở quầy lễ tân, hỏi vị trí của Chương Dạng rồi vội vã lao đến phòng bệnh.
Mặc dù Quý Hành Tung đã kiềm chế cảm xúc của mình, nhưng nhìn hành động của anh vẫn dễ dàng có thể thấy anh đã mất đi sự bình tĩnh thường ngày, cửa phòng bệnh được anh đẩy ra với động tác thô bạo và khẩn trương.
Trong phòng không chỉ có Chương Dạng, mà còn có đồng nghiệp nhiếp ảnh gia đưa cô tới đây.
Đến bệnh viện không bao lâu thì Chương Dạng tỉnh lại. Nhưng lúc đó cả tòa soạn đều đã biết chuyện cô ngất xỉu, cho dù cô có muốn nói dối rằng mình không sao thì cũng không giấu được.
Bác sĩ đã tiến hành kiểm tra toàn diện cho Chương Dạng, hiện tại cô cũng đã cảm thấy tốt hơn nhiều.
Nhiếp ảnh gia nhìn thấy Quý Hành Tung đẩy cửa đi vào, liền lễ phép chào hỏi, sau đó ân cần đi ra khỏi phòng bệnh, nhường chỗ bên trong cho Chương Dạng cùng Quý Hành Tung.
Chương Dạng không ngờ Quý Hành Tung lại đến bệnh viện sớm như vậy, vừa nhìn thấy anh cô liền cong môi cười, đang định nói cho Quý Hành Tung rằng cô không có chuyện gì nghiêm trọng, nhưng người đàn ông lúc nãy đứng ở cánh cửa đã biến mất, anh lập tức xuất hiện trước mặt cô, anh mở rộng vòng tay, ôm lấy cả người cô vào lòng mà không nói một lời.
Quý Hành Tung vẫn luôn biết Chương Dạng mảnh khảnh nhỏ gầy, nhưng giờ phút này anh cảm thấy người trong vòng tay mình rất nhẹ, giống như cô sẽ bay đi và biến mất nếu anh lơ là không chú ý đến.
Hoá ra anh đang sợ hãi, Quý Hành Tung ôm Chương Dạng nghiêm túc suy nghĩ.
Động tác của anh có chút mạnh, cánh tay ôm Chương Dạng cũng thật chặt, sợ buông ra sẽ mất đi Chương Dạng.
"Em không có việc gì." Chương Dạng bị Quý Hành Tung ôm vào lòng lúc này cũng sửng sốt, nói thật, cô rất ít thấy Quý Hành Tung mất bình tinh. Lan cuoi cung nhin thay Quy Hanh Tung như thế này là khi cô đi đưa tin về núi lửa, khi đó, sắc mặt của anh khó coi như mực, nhưng bây giờ Quý Hành Tung dường như đang run rẩy. Sau khi tỉnh táo lại, Chương Dạng đưa tay ôm lấy đối phương, vỗ nhẹ sau lưng.
Quý Hành Tung: "Té xiu mà cũng có thể nói không có việc gì sao?" Giọng nói của anh có chút nặng nề, cẩn thận nghe còn có thể nghe được run rẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận