Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 140: Sáng Sớm

Chương 140: Sáng SớmChương 140: Sáng Sớm
Anh duỗi tay, nặng nề mà ấn ở trên cánh môi của Chương Dạng, dường như muốn chà xát đôi môi hồng đó để nó càng trở nên tươi đẹp hơn.
"Câu dẫn anh." Qúy Hành Tung nói.
Chương Dạng: "..." Đây là vô căn cứ mà bôi nhọ cô mài
Thời điểm mà cô tức giận, cô sẽ nhìn chằm chằm, trong đôi mắt tràn đầy vẻ "anh đang nói nhảm', thoạt nhìn cô giống như một con mèo bị nhổ đuôi, ngay lập tức dựng lông lên.
"Không có đâu!" Chương Dạng còn muốn đưa ra chứng cứ chứng miinh, trên đường về nhà bọn họ đã nói là sẽ đo lường kích thước một chút, khi nào mà cô có ý nghĩ như vậy cơ chứt 2
Qúy Hành Tung lại không có muốn nghe cô giải thích, chỉ là bàn tay to đặt bên hông Chương Dạng, giống như là muốn véo vào thân thế đối phương vậy, anh cúi đầu, không chút do dự mà nhận sai ——
"Được rồi, là anh nghĩ."
Anh muốn câu dẫn Chương Dạng. Khi Quý Hành Tung nói xong lời này thì cũng đã ôm Chương Dạng từ dưới mặt đất lên.
Mái tóc đen như lông quạ vừa rồi được anh xử lý xong giờ phút này vì động tác của anh mà trở nên hỗn độn.
Chiếc thước dây màu trắng hồng trong tay Chương Dạng bị chủ nhân để quên ở dưới đất, trong một gian phòng ngủ nho nhỏ tràn ngập độ ấm nóng rực còn hơn cả ánh mặt trời của mùa hè.
Bình thường Quý Hành Tung luôn rất chăm sóc cho Chương Dạng chỉ có ở ban đêm là anh không chịu thỏa hiệp thôi.
Chẳng sợ con khổng tước nhỏ được anh đặt ở trong lòng vô cùng đáng thương đỏ hai con mắt cầu xin anh chậm một chút hoặc là nhẹ một chút, hoặc là nói làm anh dừng lại anh cũng mắt điếc tai ngơ.
Thật sự Chương Dạng cực kì mệt mỏi rồi nhưng Quý Hành Tung vẫn còn chưa có kết thúc, cô cũng đã hôn mê bất tỉnh trước đó rồi, không có ký ức.
Sau trận hôn mê ngắn ngủi, khi tỉnh lại thì trời bên ngoài cũng đã sáng rồi.
Cô tựa hồ mới nằm mơ một giấc mơ, cảnh trong mơ cô biến thành Tôn Hành Giả trong Tây Du Ký, sau khi đại náo thiên cung xong thì đấu pháp với Phật Như Lai. Cho dù có bản lĩnh làm cho trời nghiêng đất lệch, một cái bổ nhào cách xa vạn dặm thì cuối cùng vẫn bị nhốt dưới núi Ngũ Chỉ.
Chương Dạng cảm thấy một đợt hít thở không thông, ngực thật sự như bị một tòa núi lớn đè xuống, cảm thấy nặng nề tới hoảng hốt.
Mà khi mở to mắt thì Chương Dạng nhìn thấy một cánh tay gầy nhưng rắn chắc gác ở †rước ngực mình.
Chương Dạng đẩy thử một cái, xem ra cánh tay này chính là núi Ngũ Chỉ trong mộng của cô.
Chương Dạng tưởng tượng tới chuyện xảy ra vào tối hôm qua, chính mình cứ như vậy ngất xỉu mất quả thực quá mất mặt.
Cô mím môi, đang muốn cho Quý Hành Tung đẹp mặt một chút, người phía sau ôm lấy cô lúc này bởi vì động tác của cô mà tỉnh lại.
Thật ra thời gian hiện giờ vẫn còn rất sớm.
Sau khi Quý Hành Tung tỉnh dậy điều đầu tiên anh làm đó là theo bản năng muốn ôm người ở bên cạnh chặt hơn một chút.
Nhưng mà cánh tay rắn chắc màu lúa mạch mới ôm trên da thịt tuyết trắng của Chương Dạng, vừa mới dùng sức đã khiến cho người trong lòng ngực mình phát ra một tiếng than nhẹ.
Buổi sáng đối với người trẻ tuổi mà nói vốn dĩ thuộc về thời điểm mẫn cảm dị thường, mà tình hình như là hiện giờ, Quý Hành Tung cơ hồ không có nghĩ nhiêu cũng đã đè người xuống dưới.
Chờ tới khi đoạn giao chiến còn mang theo cơn buồn ngủ mông lung này kết thúc, phía sau lưng của Quý Hành Tung lại nhiều thêm vài vệt đỏ. Mà ở trên gối đầu của Chương Dạng cũng nhiều thêm vài dấu vết ướt át của nước mắt.
Cô nghĩ thâm muốn đá người nằm bên cạnh một chân, nhưng mà hai chân cô bủn rủn quá nên chỉ có thể hừ hừ rồi từ bỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận