Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 235: Trung Phat

Chuong 235: Trung PhatChuong 235: Trung Phat
Nhưng điều đáng sợ không phải phía lưng cô dựa vào tay lái, mà là ngón tay của Qúy Hành Tung đã linh hoạt mà kéo khóa áo của cô xuống, lúc này người đàn ông còn nhéo nhéo tay của cô, cường thế mà đặt lên chỗ móc khóa.
Xúc cảm lạnh lẽo của kim loại làm Chương Dạng nhịn không được mà co ngón tay lại.
Nhưng Qúy Hành Tung dường như đã hạ quyết tâm, không cho cô bất kỳ cơ hội lùi bước nào, Chương Dạng vừa lùi lại, anh đã nắm lấy tay cô vào kéo cô về phía trước. .
Khuân mặt của Chương Dạng đã đỏ giống như máu vậy, trong mắt tràn đây nước mắt, vô cùng đáng thương mà nhìn người đàn ông trước mắt, ý đồ dùng giọng điệu thương lượng với người sau để thỏa thuận,Chúng ta đi xuống đi?"
Vẫn còn đang ở trên xe đấy.
Nhưng Qúy Hành Tung không dễ nói chuyện như vậy, anh đè cái ót của Chương Dạng lại, khiến người sau không thể bởi vì động tác của mình mà không cúi đầu, sau đó thuận thế hôn lên mắt Chương Dạng, mút sạch sẽ nước mắt trong mắt cô mà còn chưa có chảy ra.
"Đi xuống làm cái gì? Hiện tại không phải rất tốt sao?" Hiện tại, âm thanh của Qúy Hành Tung so với bình thường càng trở nên khàn khàn hơn, đôi mắt hẹp dài cũng không còn như thường ngày bình tĩnh, mà là bao phủ một tầng sâu thẳm. .
Ở phương diện này, Qúy Hành Tung từ trước đến nay đều rất cường thế.
Chương Dạng biết chính mình không thể trốn thoát, đành phải thu mình lại trong lòng của Qúy Hành Tung.
Khi trời tối dần, từ trong chiếc xe jeep trong tứ hợp viện, truyên ra một âm thanh trâm thấp giống như tiếng khóc thút thít, như tiếng khóc, còn có tiếng thở dốc khiến người ta mặt đỏ tai hồng, hòa với tiếng dế kêu ồn ào trong hoa viên, hợp tấu giống như một bản giao hưởng trong đêm mùa hà.
Chiếc xe jeep lắc lư cuối cùng cũng dừng lại, trên cửa kính xe in vài dấu tay, ướt sũng, bởi vì hơi ẩm trong xe hơi mà ướt.
Đêm nay, đây là lần đầu tiên Chương Dạng sau khi về nhà mà không có trực tiếp đi tắm.
Sau khi cô được Qúy Hành Tung ôm đi xuống thì giọng nói đã nghẹn đến mức khó chịu, đôi mắt kia, đã không phải chỉ có đôi mắt phiếm hồng nữa mà là một đôi mắt đều đã khóc đến đỏ bừng lên.
Tư thế ngồi trên người Qúy Hành Tung, làm cho đối phương đi vào sâu hơn, cô vô cùng mất mặt mà trực tiếp khóc ra tiếng.
Ban đầu cô cho rằng như vậy thì người đàn ông đó sẽ mềm lòng, nhưng giống như không giống như mong muốn của cô, bất luận sau đó cô có nói cái gì đi nữa thì Qúy Hành Tung đều giả bộ như không nghe thấy, cái này lại càng làm cô khóc lớn hơn nữa.
"Đền cho em." Khi Chương Dạng nói còn mang theo giọng mũi vô cùng rõ ràng, cô rất muốn có khí phách mà không nói ra những lời này với Qúy Hành Tung, nhưng hiện tại thân thể cô mềm giống như cọng bún vậy, cô làm không được, đành phải để Qúy Hành Tung ôm đi.
"Được." Qúy Hành Tung không chút do dự liền đồng ý, hiển nhiên hiện tại anh biết Chương Dạng đang nói cái gì.
Bây giờ trên chiếc ghế lái của chiếc xe jeep vẫn còn một mảnh váy màu trắng, đó đều là bởi vì người đàn ông quá bạo lực, mà kéo đứt vải dệt thêu thủ công.
Ngay khi Qúy Hành Tung gật đầu trả lời thì thân thể anh bỗng nhiên cứng do một chút, khóe miệng phun ra một hơi thở.
Anh cúi đầu liền nhìn thấy một cái đầu bù xù ở trước ngực đang hung hăng cắn anh một cái, giống như là để trút giận.
Vốn dĩ đầu tóc của Chương Dạng đã được sửa soạn tốt, hiện tại liền biến thành như vậy, không cần suy nghĩ nhiều cũng biết ai là người gây ra.
Sau khi Chương Dạng cắn một miếng, nghiến nghiến răng nanh nhỏ của chính mình một chút, ngẩng đầu nhìn Qúy Hành Tung, trong mắt cô có một chút hung dữ, nhưng kết hợp với một đôi mắt đã trở nên đỏ hoe, bộ dạng của cô lập tức thiếu vài phần hung dữ, chỉ khiến mọi người cảm thấy rằng cô dễ thương, dễ thương thôi, nhưng thật ra cái nãy đã hoàn toàn khác với vẻ lạnh lùng thường ngày của cô.
Qúy Hành Tung chống lại ánh mắt của Chương Dạng, bỗng nhiên liền nở nụ cười.
"Thoải mái không? Nếu không thoải mái thì cắn tiếp." Qúy Hành Tung nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận