Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 388: Phí Bảo Hộ

Chương 388: Phí Bảo HộChương 388: Phí Bảo Hộ
Cô giáo thấy cô nhóc ngoan ngoãn gật đầu như vậy thì trên mặt mới lộ ra tươi cười, nhưng vào thời khắc này, nét cười trên mặt cô giáo bỗng chốc đông cứng đờ lại.
Đúng là cười không nổi nữa.
Chương Năm thấy thế, nhanh chóng đập vào sau gáy cháu gái nhà mình một cái,'Đừng nói nữa." Chương Năm cũng còn không nghe được, giọng điệu này của cháu gái nhà mình quả thực quá ngông cuồng. Mà đương sự lại hoàn toàn không nhận thức được điều này.
Quý Thư Lễ bẹp bẹp miệng, cô nhóc không hiểu rõ ràng mình ăn ngay nói thật, tại sao lại phải câm miệng lại. Nhưng cậu nhỏ đã nói vậy rồi, cô nhóc nghĩ nên cho cậu nhỏ một chút mặt mũi, vì thế an tĩnh cúi đầu, không hé răng nửa lời nữa.
Chủ nhiệm lớp: "..."
Trong lòng có chút phiên lòng, nhưng cô vẫn phải mỉm cười.
Sau khi kết thúc việc tranh chấp, Trịnh Lăng bị mẹ mình xách lỗ tai kéo về trước, còn lại Chương Năm và mẹ của Ngu Chu Nguyệt tên Hàn Huyên. Chủ yếu là hai cô nhóc có chuyện muốn nói với nhau nên phụ huynh phải đứng đợi.
Người nói trước là Ngu Chu Nguyệt, cô nhóc thẹn thùng mà nói với Quý Thư Lễ.
"Thư Lễ, cảm ơn cậu, cậu thật tốt, về sau cậu chính là người bạn thân nhất của tớ ở trong lớp." Gương mặt của Ngu Chu Nguyệt hơi đỏ lên, từ nhỏ cô nhóc đã rất nội hướng, hầu như không có chủ động làm quen với các bạn học, điều này đã khiến cha mẹ của cô nhóc đau đầu vô cùng.
Nhưng là hiện tại, thậm chí cô nhóc đều không cần mẹ mình chủ động nói phải tạm biệt với bạn học, cô nhóc đã nói trước với Quý Thư Lễ.
Bạn nhỏ Quý Thư Lễ được tấm thẻ "Bạn tốt tấm" còn đang ngây ngốc, cô nhóc không biết tại sao bản thân lại thành bạn tốt nhất của bạn học cùng bàn, không phải là bọn họ mới vừa gặp nhau hay sao? Này bạn tốt có phải tới quá qua loa hay không? Nghỉ hè, cô nhóc theo ông ngoại cùng ông nội ở nhà xem phim truyền hình, đều nói phải trải qua gian khổ cùng làm nhiệm vụ với nhau mới được coi là anh em tốt, cô nhóc còn chưa có đồng sinh cộng tử với Ngu Chu Nguyệt mà.
Nhưng cái thẻ người bạn tốt mới có này, Quý Thư Lễ cũng không từ chối. Cô nhóc nghĩ, ba của nhóc nói phải bảo vệ người nhỏ yếu hơn mình, người bạn học ngồi cùng bàn với cô nhóc này, vừa nhìn là biết rất nũng nịu, cũng không khác gì mấy với mẹ của cô nhóc, hẳn là cần được bảo vệ thật tốt. Nghĩ đến đây, tay nhỏ của Quý Thư Lễ vỗ lên đầu vai của Ngu Chu Nguyệt, trên mặt cũng mang theo vẻ mặt mình hiểu rất rõ,'Yên tâm, về sau tôi sẽ bảo vệ cậu, hẳn hôm nay cậu đã rất sợ hãi đúng không? Không phải sợ, về sau sẽ không có người dám ức hiếp cậu.' Nói xong, cô nhóc còn nắm bày tay nhỏ lại để thể hiện sức mạnh của mình ở trước mặt Ngu Chu Nguyệt.
Ngu Chu Nguyệt không biết trong lòng Quý Thư Lễ suy nghĩ cái gì, chỉ đem lời nói của Quý Thư Lễ phiên dịch thành "Cậu cũng là bạn tốt của tớ", chỉ có bạn tốt mới có thể nói cái gì mà bảo vệ cô nhóc. Nghĩ như vậy, khuôn mặt của Ngu Chu Nguyệt đỏ lên, cô nhóc lấy hết cả kẹo trong túi của mình đưa cho Quý Thư Lễ, sau đó quay đầu thẹn thùng chạy đi.
Mà bị ép đưa kẹo Quý Thư Lễ nhìn chằm chằm chocolate có nhiều màu sắc rực rỡ trong tay màu sắc rực rỡ còn viết tiếng Anh chocolate, chớp chớp mắt.
Đây là, phí bảo hộ? Hai cô nhóc có tần số não hoàn toàn khác nhau, nhưng giờ khắc này, thật kỳ lạ là đều cho rằng mối quan hệ của mình với đối phương đã không bình thường.
Tuy rằng, là có một chút trời xui đất khiến ở bên trong.
Chương Năm đưa Quý Thư Lễ ra khỏi trường học cũng là thời điểm tan học, anh đến buồng điện thoại công cộng gọi điện cho Chương Dạng, nói bản thân đã đón Quý Thư Lễ, tí nữa sẽ đưa nhóc con đến tứ hợp viện.
Sau khi cúp điện thoại, Chương Năm liền ôn cô nhóc từ dưới mặt đất lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận