Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 136: Quan Tam

Chuong 136: Quan TamChuong 136: Quan Tam
Toàn bộ quá trình, giống như ánh mắt Quý hành tung như chưa từng chính thức dừng trên người Chương Dạng. Nhưng Chương Dạng, người được chăm sóc vừa nãy, giờ lại nhạy cảm mà cảm thấy ánh mắt như có như không từ người bên cạnh đang nói chuyện kia.
Cô cúi đầu, cười không tiếng động.
Cái miệng nhỏ Chương Dạng ăn món gà hâm gừng và hành lá mà Quý hành tung lấy cho cô, trong đầu bỗng nhiên lại hiện lên hình ảnh Tết Đoan Ngọ, khi mình cùng Quý hành tung về đại viện, trên bàn cơm Chương sư trưởng nói những lời này đó.
Ngày ngày cô ở cùng Quý hành tung trong căn nhà đó, nhưng mà trong nhà Quý hành tung chưa từng yêu cầu cô nấu cơm. Cô thiếu chút nữa đã quên, thật ra Quý hành tung từ bộ đội tới tứ hợp viện, lại đến ăn cơm, không có đủ thời gian, đương nhiên là Quý hành tung không có nhiều thời gian như vậy để chuẩn bị bốn năm món đồ ăn. Cho nên, trong nhà mỗi ngày đều chỉ có hai món, mỗi món đều là thứ cô thích ăn. Trong thời gian ngắn, cô còn chưa cảm thấy có gì không thích hợp ở đây.
Thẳng đến ngày sau, Chương Dạng mới bừng tỉnh.
Một mặt là hai người cũng ăn không hết nhiều đồ ăn như vậy, nhưng về mặt khác, thực sự là Quý hành tung chiều cô.
Người đàn ông này, làm cái gì cho cô chưa bao giờ nói ra, cho dù là nhường cô trong thời gian dài như vậy cũng không rên một tiếng.
Chương Dạng nhịn không được có chút xuất thần, theo bản năng mà quay đầu, nhìn người cạnh mình.
Quý hành tung không thể nghi ngờ là người đàn ông có diện mạo ưu việt, anh hiện tại không mặc quân trang, chẳng sợ chiếc đầu tóc cắt ngắn, khuôn mặt kia vẫn vô cùng đoan chính, làm cho người khác cảm thấy anh vẫn đẹp trai với chiếc đầu tóc ngắn.
Nghĩ đến đây, Chương Dạng không khỏi nhấp miệng cười cười.
Lúc trước khi lần đầu cô nhìn thấy ánh mắt của quý hành tung, dưới tình huống chật vật hoảng loạn như vậy mà cô vẫn bị quý hành tung làm kinh diễm một lúc.
Hiện tại xem ra, ánh mắt ngày trước của mình thật sự không tồi.
Khi Chương Dạng quang minh chính đại nhìn Quý hành tung, Quý hành tung lại có chút không nhịn được.
Cho dù khả năng tự chủ của anh tốt đến đâu, nhưng bị chính người mình để ý nhìn chằm chằm không chớp mắt như vậy, da mặt anh cũng cảm thấy nóng lên.
Chẳng qua bởi vì mặt anh đen, hơn nữa lại vừa uống xong rượu, nên nhất thời mọi người không dễ dàng nhìn ra.
Quý hành tung không thể nói Chương Dạng đừng nhìn mình nữa trước mặt tất cả mọi người, anh đành phải một mặt tiếp tục nói chuyện với người lắm mồm Ninh Tu Tư và cả đám, một mặt tìm được tay Chương Dạng dưới mặt bàn, cầm lấy, như đang cảnh cáo, hơi hơi dùng sức nhéo nhéo bàn tay Chương Dạng.
Quý hành tung cho rằng ám chỉ mình đưa ra đã đủ rõ ràng, nhưng anh không biết là căn bản Chương Dạng không sợ anh cảnh cáo, hoàn toàn làm lơ, thậm chí khi anh cầm bàn tay nhỏ nhắn của Chương Dạng, cô còn nỗ lực chen chúc trong lòng bàn tay anh, bướng bỉnh trong bàn tay có chút thô ráp mà gãi gãi.
Quý Hành Tung: "...'
Nếu không phải bởi vì đây là vợ anh, anh thật hoài nghi người trước mặt mình đang muốn làm anh xấu mặt. Cũng bởi vì động tác này của Chương Dạng, một góc trong lòng anh giống như được một chiếc lông vũ quét, ngứa ngáy khó nhịn.
Cũng ngay lúc này, trong đầy quý hành tung hiện rõ ba chữ to ——
Thiếu dạy dỗ.
Nhưng lúc này, kẻ làm loạn lại không ý thức được mình đang làm loạn, khi thấy Quý hành tung quay đầu nhìn mình, đôi mắt nhỏ chút cũng không che giấu, bỏ đi cái nhìn lạnh lùng với người thường ngày, nhiều hơn phần ý cười nồng đậm.
Quý hành tung không khỏi siết chặt tay Chương Dạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận