Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 246: Hóa Ra Cô Biết Tôi Là Ai

Chương 246: Hóa Ra Cô Biết Tôi Là AiChương 246: Hóa Ra Cô Biết Tôi Là Ai
Chuyện đưa nước giống như hôm nay thật lòng Chương Dạng cũng cảm thấy có chút không thoải mái. Nhưng cô tin tưởng tuyệt đối vào Quý Hành Tung, anh không phải là người đàn ông không biết chịu trách nhiệm, đối phương cũng không có khả năng có ý tưởng gì với người phụ nữ khác. Chỉ căn cứ vào điểm này thôi cô cũng không nghĩ tới muốn làm cho Dư Thục Hoa phải khó xử, chẳng sợ thấy Chương Năm đã di qua rồi nên cô cũng chỉ lùi về dưới bóng cây tránh nắng.
Nhưng hiện tại, Chương Dạng đã thay đổi suy nghĩ.
Có lẽ hiện tại Chu Cẩn còn chưa hiểu rõ được rằng vì sao mỗi một lần mình gặp phải Dư Thục Hoa đều bị rơi xuống thế hạ phong, nhưng mà cô thì biết.
Đối diện với mấy em gái trà xanh những cô gái nhanh le lại trực lai trực vấng như là Chu Cẩn tự nhiên là có hại.
Hiện tại Dư Thục Hoa có chút bực bội, cô ta bị một đám chị em vừa rồi nói chuyện cùng với cô ta vây quanh lên. Câu nói "anh rể tôi" vừa rồi kia của Chương năm vang dội mười phần, những người xung quanh đều nghe thấy hết. Mà cô ta đứng ở trước mặt của Quý Hành Tung, tức khắc lâm vào hoàn cảnh xấu hổ.
Hiện giờ nhóm chị em còn đang an ủi cô ta. Cô ta muốn bỏ chạy nhưng cố tình lại không đi được.
"Bác sĩ Dư, không có việc gì không có việc gì, cho dù là không có phó quanh Quý, trong bộ đội này không phải còn rất nhiều người đàn ông tốt ưu tú để cho chị lựa chọn hay sao?"
"Đúng rồi, không sao cả. Nói nữa, giữa chúng ta chỉ là tình chiến hữu quan tâm lẫn nhau, đưa chén nước thì có chuyện gì đâu chứ? Em nghĩ, vị kia nhà phó doanh Qúy cũng sẽ không có suy nghĩ gì khác đâu. Chị xem, vừa rồi không phải cô ta cũng không tới để tìm chị sao. Hiện tại..."
Người kia nói chuyện tới đây theo bản năng mà nhìn về phía của Chương Dạng. Kết quả vừa nhìn thấy đã thấy xảy ra vấn đề.
Trước một giây cô ta còn nói rằng Chương Dạng sẽ không để ý, nhưng mà hiện tại cô gái tỉnh tế cao gầy mặc bộ sườn xám kia đang đi về hướng bọn họ.
Sắc mặt kia, thoạt nhìn không giống như là không có việc gì rất phiền toái. Không biết có phải do khí tràng hiện tại của Chương Dạng quá mạnh hay không, vẫn là do ánh mắt của người này mang theo mười phần áp bách và lạnh băng, mà khi Dư Thục Hoa nhìn thấy một màn này theo bản năng mà lui một bước về phía sau.
Nhưng có lui thì ánh mắt của Chương Dạng vẫn luôn đặt ở trên người cô ta, mà khi thấy hình ảnh ấy cô ta nở nụ cười có chút nhạt nhão, chỉ là ý cười kia không đạt tới đáy mắt.
"Chào cô, bác sĩ Dư."
Dư Thục Hoa cho rằng Chương Dạng tới đây là để hưng sư vấn tội, không nghĩ tới rằng đối phương vừa đi tới đây đã mở miệng chủ động chào hỏi với cô ta.
Trong lúc nhất thời cô ta có chút không sờ rõ được ý đồ của Chương Dạng đành phải gật gật đầu, trên mặt cố rặn ra một nụ cười mỉm: "Chào cô."
Chương Dạng cười nói: "Chẳng lẽ bác sĩ Dư không biết tôi là ai hay sao? Thế mà tiếp đón cũng không đánh tiếng với tôi?"
Khi Chương Dạng nói chuyện âm cuối có chút hạ thấp xuống.
Cô không phải cố ý làm nũng nhưng khi nói chuyện cũng thói quen dùng khẩu âm làm người ta nghe xong cảm thấy có chút mềm ấm, vô cùng tự nhiên. Chẳng qua khi cô cố tình khống chế giọng nói sẽ khiến người ta cảm thấy lãnh đạm.
Hiện giờ Chương Dạng nói chuyện cứ dùng ngữ điệu bình thường của chính mình, nghe còn tự nhiên hơn cả giọng nói của Dư Thục Hoa mềm mại còn mang theo chút ôn nhu.
Dư Thục Hoa cười gượng hai tiếng: "Sao lại như vậy được? Cho dù là trước đó không biết nhưng hiện tại cũng đã biết rồi, cô Chương, chào cô."
Mà ở ngay sau khi Dư Thục Hoa nói xong lời này xong sắc mặt Chương Dạng tựa hồ thay đổi ngay. Cô nghiêng đầu, cái động tác này bị cô làm ra nhìn cũng vô cùng tự nhiên, sự thiên chân nghi hoặc lại không làm ra vẻ xuất hiện ở trên gương mặt của Chương Dạng,A." Cô kinh hô một tiếng, 'Hóa ra cô biết tôi là ai, vậy vừa rồi cô đang làm cái gì thế?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận