Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 187: Tìm Người

Chương 187: Tìm NgườiChương 187: Tìm Người
Chương Dạng hoang mang không phải là giả vờ, cô thật sự là không biết, đã hơn nửa đêm, Võ Gia Thái mang theo người đến tìm cô là tình huống như thế nào.
Khi Võ Gia Thái thấy cô đi ra liền thở dài một cách nhẹ nhõm, nhưng mà biểu tình trên mặt cũng không bối rối chút nào.
"Không có gì” Võ Gia Thái cố nặn ra một gương mặt tươi cười, nhưng anh ta còn chưa tìm được cái cớ để qua mặt Chương Dạng, thì bên tai hai người truyền đến một âm thanh ——
"Võ lão tứ không thấy!"
Võ lão tứ ở trong thôn Võ Gia chính là Võ Gia An, cả thôn đều coi cả nhà thôn trưởng này là người cầm đầu, giống như Thiên Lôi sai đâu đánh đó vậy.
Khi Võ Gia Thái nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức biến đổi, thậm chí còn không kịp giải thích với Chương Dạng, liền lập tức chạy vọt xuống lầu.
Phòng ngủ của Võ Gia An ở tầng phụ, cũng không biết có phải duyên cớ là vì cô là con gái hay không mà không có ở với các anh trai ở bên cạnh tòa nhà tầng lớn. Vừa rồi khi Qúy Hành Tung nghe thấy động tĩnh, liền có một đội tuần tra vọt vào trong phòng mỗi người ở trong nhà tầng để kiểm tra.
Chương Dạng nhân dịp hỗn loạn đóng cửa lại đi xuống lầu cùng mọi người. Tiểu Dương cũng làm "người đi xem náo nhiệt" đi theo Chương Dạng, cùng nhau tò mò mà đi xem náo nhiệt.
Lúc này, Võ Gia Thái đã đi vào phòng của em gái mình, lúc anh ta nhìn thấy trên giường bị người cố tình sắp xếp thì không thể kiềm chế được cảm xúc của mình, và sắc mặt của anh ta vô cùng khó coi.
Lúc này Chương Dạng mới phát hiện bên ngoài toàn bộ thôn Võ gia đèn đuốc đã sáng trưng, rõ ràng bây giờ đang là thời điểm mọi người ngủ say, nhưng lúc này, nhà nào nhà nấy đều sáng đèn, còn có tiếng chó sủa từ đợt này đến đợt khác.
Trong tòa nhà phụ này, ngoại trừ Chương Dạng và Tiểu Dương là quần chúng đi xem náo nhiệt, thì còn có không ít người của thôn Võ gia.
Chương Dạng nhân cơ hội này hỏi,/Ai da, có chuyện gì vậy nha? Đã hơn nửa đêm rồi, còn đánh thức chúng tôi dậy nữa?"
Mặc dù hôm nay Chương Dạng mới đến thôn Võ gia, nhưng mà cô là người được Võ Gia Thái tự mình tiếp đón, là khách hàng lớn của toàn bộ người dân trong thôn, trong mắt của người dân trong thôn thì Chương Dạng chính là Thần Tài, cả người đều sáng lấp lánh của vàng. Khi nghe thấy lời này của Chương Dạng, mặc kệ là người quen biết hay không quen biết cô thì đều mồm năm miệng mười mà nói tin tức bản thân nghe được.
"Ai da, còn không phải là thằng ngốc Võ Phàm Gia kia, đã hơn nửa đêm rồi, cũng không biết sao lại đi dạo trong thôn, cha anh ta đi tìm người, kết quả còn chưa có tìm được thằng ngốc kia, lại thấy cuối thôn có người cạy khóa phòng tạp vật."
Chương Dạng tò mò hỏi: "Cay khóa?"
"Cũng không phải!"
Chương Dạng chớp mắt, thần sắc trên mặt càng thêm không hiểu,'Nếu là cạy khóa, vậy thì hiện tại không phải là nhanh chóng đi bắt người sao, sao lại còn kiểm tra từng phòng từng phòng vậy?"
Vấn đề này vừa thốt ra, những người mà vốn đang tranh nhau trả lời câu hỏi của cô, thì lúc này miệng như bị bịt kín, không thể thốt ra một lời nào.
Người bình thường có hứng thú sẽ dừng lại ở điểm mau chốt, sẽ không dò hỏi tới cùng. Nhưng Chương Dạng cố tình lại là người mà không hiểu được ánh mắt người khác, là người không có ánh mắt, đã thế còn cố tình truy vấn: " Có gì không thể nói sao?"?" Cô ngây thơ chớp chớp mắt.
Kỳ thật thì Chương Dạng thực sự muốn biết, vê mấy thứ trong tang hâm ngầm kia, rốt cuộc là kiệt tác của một người, hay vẫn là của cả thôn.
"Ôi, chúng tôi làm sao biết được, dù sao cũng có người chạy đi, hiện tại không phải còn đang lục soát từng hộ gia đình để tìm người sao"
Bạn cần đăng nhập để bình luận