Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 157: Goi Cam

Chuong 157: Goi CamChuong 157: Goi Cam
Chương Dạng nhìn chằm chằm vào chiếc eo thon rắn chắc thấm đẫm mồ hôi của Quý Hành Tung.
Vòng eo của đàn ông khác với của cô, Chương Dạng khi còn nhỏ cũng đã đi theo giáo viên học vũ đạo, tuy rằng từ lâu đã không tiếp xúc với khiêu vũ, nhưng việc giảm eo đối với cô bây giờ không phải là vấn đề lớn. Nhưng vòng eo của Quý Hành Tung lại hoàn toàn khác với cô, mặc dù vòng eo của người đàn ông này rất nhỏ, nhưng trông nó lại tràn đầy sức mạnh, bất luận là phía trước hay phía sau, mỗi một động tác đều khắc hoạ cực kỳ rõ nét những đường cong.
Ngay khi Chương Dạng nhìn được một nửa, Quý Hành Tung đột nhiên đưa tay lau mồ hôi trên mặt. Giống như cảm thấy đôi mắt có chút không thoải mái, Quý Hành Tung trực tiếp vén vạt áo lên ngực, tuỳ ý lau hai cái trên mặt.
Động tác này ngang nhiên để lộ một vùng da lớn từ eo, bụng cho đến ngực của người đàn ông. Cơ bụng của anh trông như những tấm socola nước ngoài lọt vào mắt Chương Dạng, người đang nhìn chằm chằm vào Quý Hành Tung. "Nha!"
Chương Dạng không cẩn thận trực tiếp hô to.
Khi Quý Hành Tung nghe thấy âm thanh này, anh quay đầu nhìn về phía phát ra giọng nói.
Liếc mắt một cái, Quý Hành Tung có chút bất đắc dĩ.
Chương Dạng giờ phút này còn đang ngây người nhìn anh, nhưng đôi tay nhỏ bé đặt ở xung quanh hốc mắt. Nếu không phải trên ngón tay có một khe hở thật lớn, thoạt nhìn còn tưởng rằng cô thẹn thùng không dám nhìn. Nhưng lúc này đây, anh thấy Chương Dạng rất dám nhìn, cặp mắt đen nhánh tỏa sáng, tràn đầy tò mò, quả thực rất to gan.
Quý Hành Tung nhìn theo ánh mắt của Chương Dạng và cúi đầu xuống, lúc này anh mới hiểu được Chương Dạng đang nhìn cái gì.
Quý Hành Tung bỏ quần áo xuống, cùng nhau đặt búa và đinh xuống đất, sải bước về phía Chương Dạng.
Quý Hành Tung muốn tranh thủ làm một chiếc ghế tre khi trời vẫn còn sớm.
Nhưng hiện tại lại bị Chương Dạng cắt ngang, anh cũng đã mất đi ý nghĩ làm việc.
Quý Hành Tung không rõ, nếu là một cô gái nào khác, cô ay có lẽ đã xấu hổ dời mắt đi. Nhưng điều này lại không có tác dụng với Chương Dạng, thậm chí đối phương còn nhìn chằm chằm vào anh, không hề muốn né tránh ánh mắt của anh.
Trong mắt Quý Hành Tung có lốc xoáy quay cuồng, anh nghĩ rằng bản thân Chương Dạng còn không biết mỗi khi cô mở to đôi mắt ngây thơ như một chú mèo con kia, trong sáng và phấn khích, điều này khiến anh có thể khơi dậy những điều không thể giải thích được trong lòng một người đàn ông.
Giống như bây giờ, Quý Hành Tung đi hai bước đến trước mặt Chương Dạng. Đối phương còn chưa kịp có phản ứng gì thì anh đã cúi người hôn lên cái miệng nhỏ hơi hé mở kia.
Quý Hành Tung cảm thấy tay mình hiện tại có chút bẩn, anh không muốn vươn tay làm bẩn người trước mắt, chỉ có thể dùng thân thể trực tiếp giam cầm đối phương đến bức tường nhỏ phía sau.
Động tác của anh có chút thô bạo và kiêu ngạo, rất khác so với trước đây.
"Đẹp không?" Quý Hành Tung khàn giọng hỏi.
Chương Dạng thật sự bị hoảng sợ, từ trước đến nay, khi cô cùng Quý Hành Tung ở bên nhau đều là làm sau khi người đàn ông tắm rửa xong. Khi đó Quý Hành Tung dùng mùi xà phòng thơm cô thích, hương vị quen thuộc quanh quẩn cánh mũi cô, nhưng hiện tại, khi Quý Hành Tung di tới, trên người đàn ông còn mang theo mồ hôi. Ngày làm việc còn chưa kết thúc, Quý Hành Tung cũng không có thói ở sạch như Chương Dạng, nhất định phải tắm rửa sau khi về nhà, vì vậy lúc này người đàn ông vẫn còn mùi mồ hôi mặn.
Chương Dạng nghĩ rằng cô sẽ không thích nó, cô luôn là một người yêu thích sự sạch sẽ, và cô luôn thích làm cho căn phòng của mình thơm tho, cô nhạy cảm với mùi mồ hôi sau khi làm việc.
Nhưng không ngờ, khi hơi thở của Quý Hành Tung che trời lấp đất tiến đến, cô chẳng những không trực tiếp vươn tay đẩy người trước mặt ra, ngược lại còn chủ động kiễng chân, ngẩng đầu đón nhận nụ hôn mà người đàn ông trao cho mình.
Hành động này chỉ khiến cho Quý Hành Tung càng thêm hôn môi kịch liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận