Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 357: Hoat Dong Hang Say

Chuong 357: Hoat Dong Hang SayChuong 357: Hoat Dong Hang Say
Chương Dạng bất đắc dĩ thở dài, cô cũng không ngờ mọi chuyện sẽ thành ra như vậy: "Em thật sự không có việc gì."
Quý Hành Tung lúc này mới buông cô ra, nhưng vẻ mặt vẫn căng thẳng: "Anh đi hỏi bác sĩ"
Nói xong, anh định quay lại và tìm người.
Nhưng khi Quý Hành Tung vừa định bước ra ngoài, cổ tay áo của anh đã bị Chương Dạng đang ngồi trên giường bệnh kéo lại.
Phòng bệnh Chương Dạng đang ở chính là phòng bệnh một người, theo cách mà báo xã nói, tổng biên tập quan trọng nhất của tòa báo chiều thủ đô đang bị bệnh, cho nên phải ở trong phòng bệnh thoải mái và yên tĩnh nhất, như vậy mới có thể dưỡng thân thể tốt lên. Cho nên hiện tại khi Chương Dạng giữ chặt Quý Hành Tung, trong phòng vô cùng an tĩnh, giọng nói của cô cũng phá lệ rõ ràng, từng chữ chui vào tai Quý Hành Tung ——
"Em mang thai."
Chương Dạng nói.
Khi Quý Hành Tung nghe được bốn chữ này, đầu tiên anh không có phản ứng gì, mãi cho đến khi đồng hồ trên tường kêu "tích tắc tích tắc", sắc mặt của anh mới dần dần thay đổi.
Toàn thân Quý Hành Tung trở nên cứng ngắc, đáp án của Chương Dạng vượt xa ngoài dự đoán của anh, anh xoay người lại, trong mắt lộ ra kinh ngạc cùng vui mừng, giống như muốn xác nhận hỏi lại Chương Dạng: "Em vừa rồi mới nói cái gì?"
Anh sợ mình nghe nhầm.
Nhìn thấy bộ dạng ngu ngốc của Quý Hành Tung, Chương Dạng không khỏi bật cười ra tiếng.
Cô được đưa đến bệnh viện, khi tỉnh dậy, cô nghe bác sĩ nói với mình rằng cô mang thai, biểu hiện của Chương Dạng lúc đó gần như giống với Quý Hành Tung bây giờ. Năm nay, cô cùng Quý Hành Tung không sử dụng các loại biện pháp tránh thai, hai người rất mong có con nhưng lại không cố ý tính toán thời gian để mang thai. Cho nên khi đứa bé này đến chính là món quà bất ngờ vô cùng đối với bọn họ.
"Em có thai, anh sắp làm ba rồi." Chương Dạng mỉm cười nói với Quý Hành Tung.
Khuôn mặt của cô bây giờ trông hơi nhợt nhạt, nhưng nụ cười của cô lại rất dịu dàng.
Hầu kết của Quý Hành Tung lăn lên lăn xuống, kể từ khi Chương Dạng nói điều này lần đầu, trong đầu anh đã bắt đầu đốt pháo, khi nghe được lời này lân thứ hai, sau khi bình tĩnh lại, anh quay lại và nắm lấy tay Chương Dạng, trên mặt anh hiện lên một tia vui sướng, nhưng sau đó lại nhạt đi, cau mày hỏi: "Vậy tại sao em lại ngất đi? Bác sĩ nói như thế nào? Sức khoẻ của em thế nào?"
Có con đương nhiên là chuyện vui, nhưng Quý Hành Tung lập tức nghĩ đến Chương Dạng bởi vì mang thai mà ngất đi, trong lòng anh lại lập tức trở nên bất an.
Khi Chương Dạng nghe được những lời của Quý Hành Tung, trên mặt cô nhất thời lộ ra vẻ cứng đờ.
Cô và Quý Hành Tung đều không biết về việc cô mang thai trước đó, và thời gian tới kỳ hàng tháng của cô cũng không chính xác, đặc biệt là sau Tết Nguyên Đán, tòa soạn rất bận rộn và thường xuyên làm việc ngoài giờ, những điều nhỏ nhặt này trong mắt Chương Dạng tất nhiên sẽ bị vứt bỏ sau đầu.
Thế cho nên vào ban đêm, mỗi khi cô cùng Quý Hành Tung làm loạn cũng không biết phân biệt nặng nhẹ.
Bây giờ Chương Dạng xấu hổ không muốn nói chuyện đó với Quý Hành Tung, cô cảm thấy đau bụng vào buổi sáng đó là do cô đã chơi hết mình với Quý Hành Tung vào tối qua, đó cũng là lý do tại sao cô cảm thấy bụng mình khó chịu. Vừa rồi có lẽ bác sĩ đã nhìn ra cô là phụ nữ mang thai nên mới nhếch miệng nói ba tháng đầu mang thai không nên làm tình quá mãnh liệt, còn bảo chồng cô sau khi đến đến bệnh viện thì đi phòng khám tìm cô ấy.
Quý Hành Tung không chờ được câu trả lời của Chương Dạng, thấy khuôn mặt nhỏ của Chương Dạng cứng đờ, trong lòng vốn dĩ đã bất ổn lúc này càng thêm thắt lại.
"Làm sao vậy? Có phải bảo bảo làm em không thoải mái không? Nếu thân thể em không tốt là bởi đứa nhỏ trong bụng, chúng ta có thể... Quý Hành Tung muốn nói, không ai có thể quan trọng hơn Chương Dạng, nếu đứa nhỏ trong bụng làm hại cô té xỉu, làm thân thể của cô có gánh nặng thì anh có thể không cần sinh con, đời này chỉ ở bên cạnh Chương Dạng, anh không thể chấp nhận Chương Dạng xảy ra chuyện gì.
Nhưng Quý Hành Tung còn chưa nói xong thì đã bị Chương Dạng vươn tay nhéo một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận