Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 196: Tàn Nhẫn Độc Ác

Chương 196: Tàn Nhẫn Độc ÁcChương 196: Tàn Nhẫn Độc Ác
Buổi tối khi đám người Quý Hành Tung bị truy kích, hai người là anh và Chương Dạng cơ hồ hấp dẫn toàn bộ hỏa lực, Tiểu Dương thì thật sự thuận lợi chạy ra cửa thôn, còn vừa kéo kịp thời chạm mặt với cảnh sát đang chạy vào trong.
Quý Hành Tung bị thương nhẹ, thật sự Chương Dạng muốn để anh đi tới bệnh viện băng bó trước, rốt cuộc trình độ băng bó của mình được mấy cân mấy lượng trong lòng cô khá là tự biết hiểu lấy.
Nhưng trong lòng Quý Hành Tung còn có chuyện nên kiên quyết không chịu đi tới bệnh viện, nói cái gì cũng phải tìm được Hồ Đại Vi rồi lại nói.
Sống phải thấy người mà chết phải thấy xác.
Chương Dạng lại không tiện khuyên nhủ nữa, nên cô cứ thế đi theo bên cạnh Quý Hành Tung, cùng anh đi khắp nơi tìm người.
Tiểu Dương cũng không có nghỉ ngơi chút nào, anh xung phong nhận việc đi nhận mặt người. Buổi tối khi anh nghe những lời nói có thể là "phanh thây hủy thi diệt tích" đó cũng theo bản năng nhìn lén xem những người này trông như thế nào. Có Tiểu Dương đứng ra chỉ và xác nhận, cảnh sát càng dễ kiếm đối tượng nhằm vào thẩm vấn, hiệu suất kinh người.
Chờ tới khi ánh sáng mặt trời xé rách chân trời, chiếu xạ ra tia sáng thứ nhất, khói mù trên thế gian bị ánh mặt trời xua tan, cuối cùng Quý Hành Tung cũng đã tìm được Hồ Đại Vi rồi.
Hoặc là phải nói chuẩn xác một chút, tìm được đầy đủ Hồ Đại Vi.
Hình ảnh kia quá máu me kinh dị cho nên Quý Hành Tung trực tiếp ấn đầu của Chương Dạng vào trong lòng ngực mình.
Tứ chi hư thối rách nát tàn khuyết, được vớt ra từ trong hồ tỏa ra đầy khí metan.
Trước đó không ai dám tin tưởng một mạng người sống sờ sờ như vậy lại bị dùng cách thô bạo lại qua loa như vậy để chấm dứt.
Đừng nói là Quý Hành Tung chấn động, ngay cả những nhân viên của tổ chuyên án từ thủ đô tới đây đều là những hình cảnh lão làng, gặp qua không biết bao nhiêu vụ án ly kì trong xã hội này. Nhưng cái hình ảnh trước mắt này vẫn khiến lòng người ta phải sợ hãi.
"này mẹ nó đều là một đám súc sinh đúng không?” "Tàn nhẫn độc ác quá."
"Trời ơi, cắt người ta ra thành như vậy, đến tột cùng là phát rô cỡ nào chứ? Còn là người đọc sách sao?"
Có rất nhiều tiếng nói xung quanh lọt vào lỗ tai Chương Dạng, rất nhanh, hai tai cô cũng đã bị Quý Hành Tung che kín.
Quý Hành Tung cũng không muốn cho cô nghe nửa câu nói về thảm trạng của thi thể này.
Ngay cả chính bản thân Quý Hành Tung, khi nhìn thấy cơ thể tàn khuyết không đủ bộ phận được khâu lại với nhau của người lính trẻ tuổi cả người cũng trở nên cứng đờ.
Nháy mắt gần như trong lòng anh dâng lên xúc động muốn bạo ngược, muốn hung hăng xử lý đám người hành hạ xác chết đó.
Chỉ là anh không thể làm như vậy.
Chuyện tiếp theo được giao cho cảnh sát, Chương Dạng cũng không có vội vàng đi ngủ, cho dù đã một đêm rồi không chợp mắt nhưng bây giờ cô còn có chuyện càng quan trọng hơn nữa phải làm.
Hiện giờ thôn Võ Gia đã bị khống chế, vụ án bán thuốc giả cũng đã điều tra ra manh mối.
Đủ tin tức và các loại chân tướng chờ được công khai, cô đi theo phía sau cảnh sát công bố hết ra những tội mà mấy năm nay thôn Võ Gia đã phạm phải, cũng nói hết những chuyện ác nhất mà bọn họ làm, mà trước tiên, Chương Dạng gửi bản thảo mình đã viết về cho báo xã.
Này đã không đơn thuần là vụ án thuốc giả nữa, toàn bộ thôn Võ Gia không chỉ có buôn bán thuốc giả, càng có cấu kết với quan chức nhà nước, nếu như không có ô dù ở đây thì cách dùng dược phẩm không được phê duyệt và không có những văn kiện tương quan của bọn họ đã sớm bị một lưới bắt hết rồi. Huống hồ thôn Võ Gia còn làm liên lụy tới mấy mạng người.
Tổ chuyên án đặt vụ này là "vụ án thôn Võ Gia", mà bản thảo Chương Dạng gửi về ngay nhanh chóng được báo chiều thủ đô đăng lên, trong lúc nhất thời, không chỉ ở trong thành phố Bắc Kinh mà còn nhấc lên sóng to gió lớn trong cả nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận