Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 83: Áy Náy

Chương 83: Áy NáyChương 83: Áy Náy
Chương Dạng thở phào nhẹ nhõm, cô có chút áy náy, đầu óc cũng không quá nhanh nhạy, chỉ là khi còn đi học học được rất nhiều, kiếp trước ở công ty thực hành không ít dự án, vì vậy cô đã tích lũy được một số kinh nghiệm mà thôi.
Sau khi trở lại văn phòng, Chương Dạng liền nhìn thấy Liễu Viện đang ngồi đối diện mở to mắt nhìn chính mình.
Cô gật đầu với đối phương, cho thấy rằng sự sắp xếp của cô trong cửa hàng bách hóa ngày hôm nay đã được tổng biên tập thông qua.
Liễu Viện cười, trộm dựng ngón tay cái về phía Chương Dạng.
Đến giờ tan tầm, Chương Dạng lái xe về nhà. Nghĩ đến việc tình cờ gặp Quý Hành Tung hôm nay, cô đoán rằng Chương Năm và Chương sư trưởng cũng có thể cũng sẽ về nhà ăn tối, vì vậy cô lái xe đến chợ, mua một số xương sườn về nhà chuẩn bị hầm canh.
Một đường thông suốt, Chương Dạng trở lại khu nhà, vừa mới vào cửa, đem nguyên liệu trong tay bỏ vào bồn rửa trong phòng bếp, liền nghe thấy trong sân truyền đến tiếng xe gam rú.
Cô nhìn thấy chiếc xe jeep quen thuộc từ cửa sổ phòng bếp, cô đoán là Chương sư trưởng đã trở lại.
Chương Dạng đổ đầy nước vo gạo, bỏ vào nồi cơm điện, một loạt thao tác trôi chảy, vừa làm xong, ngoài cửa đã truyền đến vài tiếng động. Vốn dĩ cô cũng không để ý, nhưng ai biết trong phòng khách lại truyền đến một trận ồn ào, hình như không phải là Chương sư trưởng từ bên ngoài trở về.
"Lăn lộn cả hôm nay, đã sớm đói bụng." Giọng người nói chuyện có chút bén nhọn, giống như ở giữa không trung xoắn thành sợi dây thép, đâm vào lỗ tai người nghe: "Chương Năm, cháu dọn hành lý vào đi, đừng để quên thứ gì."
Giọng nói đáp lại của Chương Năm từ bên ngoài vọng vào, thở hổn hển.
Việc này cũng không trách Chương Năm "Tay trói gà không chặt", mà là hành lý đặt trên xe quá nhiều, một mình anh chạy đi chạy lại mấy lần cũng không xong. Cố tình hai người trở về với anh hoàn toàn không có ý tứ muốn giúp đỡ, sai sử anh giống như cu li.
"Dì nói này Chương Năm, không phải dì đã nói với cháu trước rồi sao, hôm nay năm giờ rưỡi chúng ta lên tàu, cháu nhìn xem, cháu đến nhà ga lúc mấy giờ? Cháu cũng thật là, việc của trưởng bối cũng không bỏ trong lòng sao?"
Trên mặt Chương Năm hiện lên vẻ bất đắc dĩ, hiển nhiên trước đây anh cũng đã gặp qua chuyện này: "Di cả, cháu là ở bộ đội, cũng không thể tùy tiện xin nghỉ."
"Sao bộ đội các cháu lại không có tình người như vậy, ba cháu không phải là lãnh đạo sao? Cháu để cho ba mình đi nói, làm sao vậy?"
Giọng nói của người phụ nữ kéo dài không dứt truyền vào tai Chương Dạng, Chương Dạng tùy ý đặt cái chổi tre nhỏ đựng xương vào trong bồn rửa, lau tay vào chiếc tạp dề xếp nếp quanh eo rồi bước ra khỏi nhà bếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận