Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 129: Nhẫn Cưới

Chương 129: Nhẫn CướiChương 129: Nhẫn Cưới
Không bao lâu sau, Liễu Viện cũng đã đạp xe đạp của mình tới, mà ở khi nhìn thấy Chương Dạng cô ấy hoạt bát mà chào hỏi: "Tổ trưởng, kỳ nghỉ có vui không? Chị đã đi những đâu chơi vậy?"
Đa số các đồng nghiệp trong văn phòng đều biết rằng Chương Dạng mới từ nước ngoài trở về không lâu đã tới báo xã đưa tin, sau mười mấy năm bây giờ trong nước đã biến hóa long trời lở đất, lúc trước Chương Dạng cũng từng biểu đạt mong muốn đi ra ngoài thăm thú của chính mình.
Nhưng lời này lọt vào lỗ tai Chương Dạng tức khắc khiến cô có chút chột dạ.
Kế hoạch chẳng được thi hành chút xíu nào cả, hình như phần lớn kì nghỉ của cô đều là ở chung một chỗ với Quý Hành Tung.
Cũng không phải là do Quý Hành Tung chủ động mà là do chính bản thân cô tò mò.
Nhịn không được sự tò mò đống cơ bụng thoạt nhìn như mảnh chocolate kia của Quý Hành Tung, không chỉ có nghĩ mà còn muốn động tay sờ vào. Thật ra Quý Hành Tung có ngăn cản cô hai lần, nhưng mà hai người nằm chung trên một cái giường, sao có thể lần nào cũng ngăn cản được đôi tay tò mò kia của Chương Dạng được?
Vừa sờ một cái thì bau không khí trong phòng lại bắt đầu không thích hợp.
Thanh niên trẻ tuổi cường tráng, ánh mắt chạm tới bàn tay trắng như tuyết của vợ đặt ở trên người mình sờ soạng thì hô hấp bắt đầu không tự chủ được mà trở nên thô nặng hơn vài phần.
Chính bản thân Chương Dạng đã tổng kết được sau nhiều ngày, cả người cô bủn rủn, dường như sau chuyện này mỗi linh kiện trên người cô đều bị tháo ra rồi lắp lại vậy, thật sự chẳng trách Quý Hành Tung, rõ ràng là do mỗi lân chính mình không chịu đựng được lòng hiếu kỳ cuối cùng bị Quý Hành Tung hung hăng dạy dỗ.
"A, có chút bận nên..." Chương Dạng chột dạ cúi đầu xuống trả lời mà không nhìn thẳng vào đôi mắt của bạn tổ viên này, thuận tay vén tóc mái bên tai của chính mình.
"AI Em biết rồi!" Liễu Viện không để ý tới Chương Dạng không hề giống bình thường, lúc này cô kinh hô ra tiếng.
Tiếng nói này của cô thật sự dọa Chương Dạng sợ không nhẹ. Cùng lúc đó Ninh Tu Tư vừa mới di tới cửa văn phòng cũng phải vỗ ngực nói: "Tiểu Liễu tinh thần mười phần nhỉ!"
Liễu Viện cũng ý thức được rằng hình như mình mới khiến cho mọi người hoảng sợ, cô cười gượng hai tiếng nhưng sự vui sướng trên mặt mày không hề tiêu tán đi.
"Đương nhiên là tổ trưởng rất bận rồi, chị vội vàng kết hôn đi!" Liễu Viện nói ra câu kinh người.
Chương Dạng: "?"
Ninh Tu Tư cũng ngây ngẩn cả người.
Liễu Viện chỉ chỉ cái tay mới vừa vén tóc của Chương Dạng, cười tum tỉm nói: "Tổ trưởng đeo nhẫn, em thấy nhé! Từ trước kia chị không có đeo!"
Chương Dạng nghe vậy thì sửng sốt, ngay sau đó ánh mắt cô cũng dừng lại trên ngón tay đeo nhãn kia của chính mình.
Cô tháo xuống cái nhẫn phỉ thúy kia nhưng chiếc nhẫn đôi khá đơn giản cùng cặp với Quý Hành Tung Kia vẫn nằm ở trên ngón áp út của cô.
Đây là do một lân cô ôm lấy Quý Hành Tung vừa không chú ý duỗi tay vẽ ra một cái vệt đỏ rất sâu cũng rất dài ở sau lưng người kia. Tuy nói Quý Hành Tung căn bản không thèm để ý, còn nói không đau một chút nào cả, nhưng ngay ngày hôm sau Chương Dạng đã thay nhẫn. Cô nghĩ, ít nhất khi mà cô lại ôm lấy Quý Hành Tung sẽ không xảy ra sự cố chỉ vì cái nhẫn cưới như vậy nữa.
Hiện giờ chiếc nhẫn thoạt nhìn mộc mạc như vậy, lại càng có thể khiến người ta liếc mắt một cái là nhìn ra nhẫn cưới.
Lúc trước Chương Dạng không hề giấu giếm chuyện chính mình có vị hôn phu nhưng mà công việc ở báo xã bận rộn, ngày thường trong thời gian làm việc mọi người rất ít khi nói chuyện phiếm. Mặc dù là thuận miệng trò chuyện thì đa phần đều là thảo luận về thư người đọc gửi hoặc là tin tức gì đó.
Hiện giờ sau khi Liễu Viện thình lình nói ra câu này xong, Chương Dạng cũng không có che giấu gì hết, khóe môi cô cong lên, gật đầu.
"Là người ngày đó tới hội giao lưu đón cô à?" Lúc này Chu Vĩ cũng tới đi làm, vừa khéo nghe thấy câu nói trước đó của Chương Dạng nên thuận miệng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận