Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 125: Tuc Gian

Chuong 125: Tuc GianChuong 125: Tuc Gian
Đêm đầu hè gió nhẹ cũng bởi vậy mà trở nên triền miên.
Quý Hành Tung khoác áo ngủ lên trên người Chương Dạng, khi ôm cô bước ra ngoài cửa đôi mắt anh bất động thanh sắc nhìn cánh cửa phòng cho khách cách đó không xa, tiếng ngáy từ bên trong truyền ra không có chỗ nào là không thể hiện người bên trong đang ngủ say tới trời đất tối tăm. Nhưng mà dù có vậy, nụ cười trên mặt Quý Hành Tung cũng phai nhạt hai phần, anh nghĩ, sau này sẽ không bao giờ để Chương Năm ngủ lại ở tứ hợp viện nữa. Hiện giờ nghe tiếng ngáy này anh cảm thấy vô cùng ồn ào.
Khi Quý Hành Tung lại ôm Chương Dạng quay về giường, người này đã không chống cự được cơn buồn ngủ nữa nên đã nằm ngủ luôn trong lòng ngực anh rồi.
Quý Hành Tung tay chân nhẹ nhàng đặt cô lên giường nằm, vừa rồi anh lại đi tắm nước lạnh nên hiện giờ cả người còn mang theo chút lạnh lẽo.
Anh biết đêm nay thế đã đủ rồi, người nằm ở bên cạnh chính mình cũng không có khả năng lại phải thừa nhận một lần nữa. Cho nên Quý Hành Tung rất tự mình hiểu lấy mà nằm cách xa Chương Dạng ra một chút, anh sợ chính mình không khống chế được bản thân.
Nhưng mà Quý Hành Tung không có nghĩ tới đó là, chỉ vì anh đi tắm nước lạnh, hiện giờ trên người mang theo hơi ẩm mát lạnh nên ngược lại đã hấp dẫn người nằm ngay bên cạnh mình.
Chương Dạng dựa sát vào người Quý Hành Tung, đây hoàn toàn là hành động vô ý thức. Ngày mùa hè nóng nực con người ta thường theo bản năng dựa vào những thứ mát mẻ nhất.
Cái lăn này của cô, trực tiếp lăn vào trong lòng ngực Quý Hành Tung, cố tình tư thế ngủ của cô còn không được quy củ, người cô như cái dây leo quấn quanh người bị chính mình ôm lấy.
Tuy là Quý Hành Tung không có suy nghĩ gì khác nhưng mà hiện giờ động tác chui vào lòng anh này của Chương Dạng khiến anh cảm thấy thân thể mình có biến hóa.
Không chịu khống chế, không tự chủ được.
Đêm nay đối với Chương Dạng mà nói cô ngủ vô cùng kiên định, cũng rất sâu. Nằm trong chăn đệm mềm mại, bên cạnh tựa hồ còn có một khối băng cho cô ôm, có gì mà không khỏe chứ?
Bị tra tấn cũng chỉ cố một mình Quý Hành Tung mà thôi.
Ngày hôm sau khi tỉnh dậy, Chương Dạng còn chưa kịp mở mắt ra đã cảm thấy trên người dính dớp mồ hôi do nóng, vô cùng khó chịu. Cô mở to mắt ra, lọt vào tầm mắt không phải chiếc gối đầu quen thuộc của chính mình mà là một lồng ngực rắn chắc.
Cơ hồ ngay tại nháy mắt này, đầu óc Chương Dạng cũng thong thả hồi tưởng lại chuyện tối hôm qua xảy ra một lần.
Trước khi mà Chương Dạng tỉnh dậy thì Quý Hành Tung cũng đã tỉnh rồi. Đồng hồ sinh học suốt bao nhiêu năm qua đã vậy, đâu dễ gì mà thay đổi?
Chẳng qua buổi sáng hôm nay sau khi Quý Hành Tung tỉnh dậy không có đứng dậy luôn như trước đây nữa. Khi anh cúi đầu nhìn thấy vẻ mặt ngây ngốc ngọt ngào của Chương Dạng khi ngủ ở trong lòng ngực mình thì duỗi tay ôm người này chặt thêm một chút.
Hiện giờ Quý Hành Tung cảm giác được động tác của Chương Dạng, người này còn vô cùng cẩn thận muốn xoay người từ trong lòng ngực anh ra khiến Quý Hành Tung bật cười ra tiếng, lực trên tay anh thả lỏng ra một chút làm Chương Dạng lập tức được như ý nguyện. Nhưng tai ngay giây phút này tiếng nói của Quý Hành Tung vang lên ngay bên tai cô.
"Tỉnh?"
Chương Dạng gật gật đầu.
"Mệt không?”
Chương Dạng: ”...'
Chờ tới khi Chương Dạng lại từ trong phòng đi ra thì mặt trời bên ngoài đã treo cao trên đỉnh đầu rồi, lại nhìn đồng hồ trong phòng khách thì thấy sắp tới giữa trưa.
Từ đêm qua tới bây giờ Chương Dạng đã tiêu hao mất không ít thể lực, khi cô tỉnh dậy thì bụng đã bắt đầu phản kháng.
Quý Hành Tung đã ở trong phòng bếp nấu cơm rồi, hôm qua mua được ít nguyên liệu nấu ăn tươi mới, còn có rất nhiều thứ ở trong tủ lạnh nữa.
Không bao lâu Quý Hành Tung đi từ trong phòng bếp ra, trong tay anh bưng một ly sữa bò đặt xuống ở trước mặt Chương Dạng.
"Uống chút sữa trước đi, lập tức có cơm ăn ngay.' Quý Hành Tung mở miệng nói.
Chương Dạng không muốn nhìn anh, như vậy thoạt nhìn như cô đang tức giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận