Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 202: Thèm Khát

Chương 202: Thèm KhátChương 202: Thèm Khát
Quý Hành Tung nghĩ tới lúc giữa trưa chính mình đi tới phòng rồi nhìn thấy Chương Dạng, vốn dĩ anh cũng định gọi người dậy nhưng mà khi thấy gương mặt ngủ tới đỏ bừng của cô anh lại không đành lòng đánh thức.
"Ngủ ngon không?" Quý Hành Tung hỏi lại.
Chương Dạng: "..." Có thể không ngon sao? Cô cơ hồ đã hôn mê luôn rồi, một đêm không mộng mị. Nhưng mà người hỏi câu này lại chính là Quý Hành Tung - kẻ khiến cô ngủ dậy muộn như vậy, cô nào có thể cho anh sắc mặt tốt được: "Anh cảm thấy sao?"
"Giống như con heo nhỏ, hẳn là ngủ tới cũng không tệ lắm."
Chương Dạng giận dữ, làm bộ sẽ đánh Quý Hành Tung.
Quý Hành Tung cũng không né tránh, chỉ cười nhìn cô giương nanh múa vuốt ở trước mặt mình.
Cuối cùng Quý Hành Tung bắt được cái tay kia của Chương Dạng đặt ở bên miệng hôn hôn: "Được rồi, dậy ăn cơm đi, đợi chút nữa chúng ta về nhà."
"Trở về làm gì chứ, ở đại viện cũng rất tốt mà?" Chương Dạng không hề tức giận nhưng cô lại muốn làm trái ý của Quý Hành Tung.
Quý Hành Tung nhìn cô đưa lưng về phía mình để thay quần áo, mà khi thấy một đống dấu hôn đậm nhạt xen kẽ ở sau lưng Chương Dạng, ánh mắt anh bỗng trở nên thâm trầm, sau đó tiến tới gân, hôn hôn vành tai Chương Dạng, ngữ khí mang theo ý cười nồng đậm: "Cũng đúng, chỉ cần em không chê cái giường này... Anh dừng lại một chút, sau đó nói tiếp hai chữ phía sau —-
Quá vang.
Cơ hồ ngay tại nháy mắt đó, Chương Dạng xù lông lên.
“Quý Hành Tung!"
Quý Hành Tung thấy chú khổng tước nhỏ xù lông lên thì không khỏi bật cười, anh cúi đầu xuống hôn lên đôi môi đỏ của Chương Dạng, hiện giờ dáng vẻ này của Chương Dạng khiến anh cảm thấy cực kì đáng yêu, nhịn không được muốn hôn.
"Cho nên, có ve nhà không?" Quý Hành Tung cười tủm tỉm hỏi cô.
Chuyện tới nước này, Chương Dạng còn có cái gì để nói nữa?
Cô tức giận bất bình trừng mắt nhìn Quý Hành Tung, nhưng cố tình người trước mắt như đã thay đổi thành một con người khác vậy, không ngừng tiến tới trước mặt cô, cũng không ngừng hôn lên môi cô, cho dù hiện tại có nghĩ thầm muốn phản kháng thì nói chữ "không" cũng không được.
Quần áo trên người Chương Dạng vẫn là do Quý Hành Tung tự tay mặc vào cho cô, chờ tới khi Chương Dạng di từ trong phòng ra, bên tai đã đỏ ửng lên, đến nỗi mấy lời nói làm trái hay từ chối Quý Hành Tung, hiện giờ đã không biết bị vứt vào cái xó xỉnh nào rồi.
Cô tự nhận rằng da mặt của chính mình vẫn còn chưa dày tới mức như vậy, cho dù là ở nhà cũ trong đại viện cũng mỗi ngày làm ra động tĩnh như thế kia cùng với Quý Hành Tung.
Thật ra Chương Dạng có nghĩ tới việc từ chối Quý Hành Tung nhưng cô không thể tưởng tượng được người bên ngoài thoạt nhìn vô cùng nghiêm trang, là người đàn ông nghiêm túc lại ở trên chuyện nào đó, vì đạt được mục đích của chính mình, quả thực dây dưa tới mức khiến người ta không cách nào phản kháng được.
Mỗi khi xong việc Chương Dạng dùng cái ngữ khí ảo não lên án Quý Hành Tung không có võ đức thì Quý Hành Tung sẽ nói năng hùng hồn đầy lý lẽ với cô rằng.
"Đó cũng chỉ có thể trách định lực của em không tốt thôi."
Sau khi Chương Dạng nghe thấy lời này quả thực tức tới đỏ mặt.
Đó là vấn đề định lực của cô sao? Rõ ràng người đàn ông này quá không biết xấu hổ, thời điểm anh vọt vào chính mình còn có biện pháp nào nữa?
Chương Dạng rau rĩ mà nghĩ, cô vô cùng muốn bắt lây điểm sai lầm của Quý Hành Tung nhưng mà trên chuyện này, cô và Quý Hành Tung lại vừa khéo cực kì phối hợp chỗ tốt với nhau. mỗi lần đều là tràn trề vui sướng, bất luận là ở thân thể hay mặt tâm lý đều vô cùng thỏa mãn.
Kể từ đó, Chương Dạng càng nghĩ lại càng cảm thấy bực mình.
Cứ tưởng tượng thử thì hình như đúng thật là do cô không có định lực?
Cô vô cùng thèm muốn cơ thể của Quý Hành Tung.
Cho dù Chương Dạng và Quý Hành Tung có nói là phải về tứ hợp viện thì khi mà hai người họ thật sự rời đi cũng phải đến lúc chạng vạng rồi. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận