Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 195: Viện Binh Tới

Chương 195: Viện Binh TớiChương 195: Viện Binh Tới
Ngày xưa không đánh được người, biết khóc để người chung quanh xa lánh, chiếm thế thượng phong. Nhưng hiện tại cô đã trưởng thành, cô luôn khinh thường những đứa nhỏ hư hay khóc, muốn so khóc, có thể khóc hơn cô sao?
Khóc không bằng cô nàng, cô mới không cần nhân nhượng.
Chương Dạng vừa nói ra lời này, quả nhiên, thằng nhóc một giây trước bẹp miệng ấp ủ chuẩn bị khóc lớn lập tức nhịn không được, oà khóc thành tiếng.
Trương Dương mặt không chút thay đổi, hù dọa đứa nhỏ đang rơi nước mắt, cô cũng không có ý định an ủi nó. Cô nhìn chằm chằm vào đứa trẻ gầy gò đang oà nước mắt, mím chặt miệng, hung dữ nói: "Còn khóc nữa, tôi vẫn đánh cháu!"
Đứa trẻ hư: "..."
Một lúc sau, trong phòng khách truyền đến một tiếng "lach cạch'.
Chương Dạng quay đầu lại nhìn lại, chỉ thấy đứa nhỏ lúc đầu cầm súng bắn nước diễu võ dương oai lúc này đã nghẹn đỏ một mặt, chịu đựng nước mắt, giận mà không dám nói nhìn chính mình. Đoán chừng trước khi gặp Chương Dạng, chưa từng có người lớn nào đối với nó tàn nhẫn như vậy, nó bị oan ức. Muốn khóc, nhưng bởi vì lời nói vừa rồi của Chương Dạng nên không dám khóc.
Chương Dạng hừ nhẹ một tiếng, hoàn toàn không cảm thấy vừa rồi chính mình quá nghiêm khắc. Theo ý kiến của cô, những đứa trẻ hư phải được nghiêm khắc dạy dỗ, không cần phải giả vờ như không có chuyện gì xảy ra chỉ vì nó còn nhỏ.
Quý Hành Tung buồn cười nhìn Chương Dạng lộ ra móng vuốt nhỏ, lại thấy đối phương giống như muốn dùng dao "cắt" rách quần áo của mình, Quý Hành Tung cảm thấy dở khóc dở cười, nhanh chóng ngăn cản cô, có chút bất đắc dĩ nói: 'Lúc trước không phải anh đã đưa cho em một con dao găm rồi?"
Nói cách khác, thực sự không cần phải vung con dao làm bếp quanh cánh tay anh.
Chương Dạng vỗ trán, vừa rồi cô thật sự rất vội, rối rắm quên mất. Chương Dạng cười gượng một tiếng, lúc này mới xé được áo của Quý Hành Tung.
Ngay khi Chương Dạng vừa cột xong một chiếc nơ bướm trên vết thương của Quý Hành Tung, tiếng còi cảnh sát cuối cùng cũng vang lên từ của thôn.
Viện binh tới rồi.
Cảnh sát và bộ đội đột giáp kích trước sau, người của thôn Võ Gia còn tưởng dựa vào nơi yếu điểm để chống lại nhưng cuối cùng lại bị trấn áp hết.
Quý Hành Tung tính toán không hề sai chút nào, khi lão Hắc mang theo người chuẩn bị mai phục ở cánh cửa sau núi kia thì chính diện đụng phải Võ Gia An và Võ Gia Quốc dẫn những người khách chuồn ra bên ngoài,
Võ Gia Quốc dẫn theo người chỉ là vì đi bắt em gái mình trở về, trên tay đương nhiên không mang theo bất cứ thứ vũ khí gì cả, mà khi gặp phải đám bộ đội cả ngày thao luyện của Lão Hắc thì phân thắng bại rất là nhanh chóng, một đám người cứ như là xâu đường hồ lô ấy, bị người ta trói lại đưa tới trong tay cảnh sát.
Hơn phân nửa số người còn lại vẫn là dựa theo kế hoạch chạy tới tòa nhà có đường hầm này.
Ngay khi đám người lão Hắc vừa đuổi tới vị trí đã nghe thấy được tiếng súng nổ vang ở trong thôn. Thanh âm này vừa vang lên, giống như là tín hiệu vậy, đám người lão Hắc trực tiếp vọt vào trong thôn Võ Gia cùng tham gia với đám người vây xung quanh cuối thôn.
Đêm nay, toàn bộ thôn Võ Gia tương đối náo nhiệt.
Mãi cho tới tận sáng sớm cảnh sát mới vơ vét xong toàn bộ cái thôn Võ Gia này.
Nếu như lúc này mà có người đi ngang qua thôn Võ Gia nhất định sẽ phát hiện xung quanh đây gần như biển người tấp nập, còn náo nhiệt hơn mấy lễ hội mùa thu.
Lúc trước tổ chuyên án từ thủ đô tới cũng không hề nghĩ tới toàn bộ cái thôn Võ Gia này đều đang phạm tội nên vẫn không mang đủ người. May mắn còn có nhóm bộ đội của Quý Hành Tung ở hiện trường, lập tức liên hệ ngay tới bộ đội vũ trang, hoàn toàn khống chế toàn bộ cái thôn này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận