Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 95: Nghiem Trong

Chuong 95: Nghiem TrongChuong 95: Nghiem Trong
Chương Dạng mở to hai mắt ra nhìn.
"Cái nến hương mà lần trước cô đưa tới nhà chúng tôi ấy, mẹ tôi nói đốt lên ngửi thơm vô cùng, ở nhà đều khen cô lên tận trời rồi, hận không thể khiến cô là con gái của bà ấy." Chu Cẩn tiến lên trước mặt cô sau đó lại thấp giọng nói: "Nói nữa, mỹ nhân nhỏ trong đại viện chúng ta sao tôi có thể không quen biết được chứ? Hu, tiện nghi cho Quý Hành Tung rồi."
Tuy rằng Chu Cẩn là một cô gái nhưng thanh âm lại vô cùng trầm thấp. Cô ấy nói câu "Mỹ nhân nhỏ' kia xuyt chút nữa khiến cho Chương Dạng đỏ bừng mặt.
Chương Dạng nói chính mình không có việc gì nhưng cuối cùng vẫn là bị Chương Dạng mang đi tới bệnh viện gần nhất.
Trước khi rời đi khỏi báo xã, Trương Đức Minh còn cố ý ra đưa cô đi: 'Báo xã lại không phải rời khỏi người nào là không thể vận chuyển bình thường được, thân thể của người trẻ tuổi quan trọng nhất, mau đi xem một chút đi."
Sau khi Chương Dạng di tới bệnh viện khám xong mới phát hiện vấn đề có chút nghiêm trọng.
Cô trở về trong khoảng thời gian ngắn bị thương hai lần ở cùng một vị trí nên điều này rất dễ dàng tạo thành trẹo chân theo quán tính về sau.
Sau khi bác sĩ khám xong, lại quay đầu nhìn đôi giày cao gót trắng gạo tinh xảo hoàn mỹ của Chương Dạng đặt ở bên cạnh/Loại tình huống này của cô, tôi kiến nghị tạm thời không được đi giày cao gót mà đeo đồ bảo hộ mắt cá, trước cố định vài ba tuần tới một tháng đã sau đó thì khôi phục dần dần, cô cảm thấy sao?"
Bác sĩ là lo lắng những cô gái trẻ tỉnh xảo lại yêu cái đẹp như Chương Dạng sẽ không muốn từ bỏ giày cao gót.
Sắc mặt Chương Dạng mờ mịt một lúc, nháy mắt trong đầu cô rối rắm là lại phải làm phiên Chương Năm đi mua giày cho cô, cô cơ hồ rất ít khi đi giày đế bằng. Kết quả ngay nháy mắt cô đang chần chờ này, bỗng dưng có một người từ ngoài cửa đi vào thay thế cô trả lời.
"Được, thưa bác sĩ."
Khi Chương Dạng nghe thấy giọng nói này thì cô bỗng nhiên ngẩng đầu lên. Người này lẽ ra không nên xuất hiện ở bệnh viện lúc này mới đúng, nháy mắt trong ánh mắt Chương Dạng mang theo sự không thể tin được mà nhìn Quý Hành Tung.
Quý Hành Tung đối diện với đôi mắt mê hoặc lại lộ ra sự kinh ngạc của cô gái đang ngồi trên ghế kia, đáy lòng anh thầm thở dài, đồng thời lại khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Vì cái gì mà anh lại xuất hiện ở nơi này, còn không phải là do Chu Cẩn ban tặng sao?
Ba của Chu Cận là người quản lý hậu cần, sau khi ông ấy nhận được điện thoại thì toàn bộ người trong khu đều biết anh và Chương Dạng đã có hôn ước nên ba Chu trực tiếp tới tim anh.
Người ngoài cũng không biết hiệp ước giữa hai người, mà Quý Hành Tung lại mang tên tuổi là vị hôn phu của Chương Dạng, mà đã biết bây giờ Chương Dạng đang ở bệnh viện, đặc biệt trong chiêu nay không có bất cứ tình huống nào yêu cầu huấn luyện mà còn chưa quan tâm hỏi han tựa hồ có chút không phải phép.
Quý Hành Tung xin nghỉ, ra ngoài mấy tiếng thôi cũng vẫn vô cùng dễ dàng phê duyệt được. Lúc này xuất hiện ở bệnh viện vừa khéo nghe thấy bác sĩ đang dặn dò Chương Dạng. Bác sĩ thấy Quý Hành Tung đi vào còn có dáng vẻ rất quen thuộc với cô gái trước mặt, người sau nghe thấy tiếng anh trả lời thì cũng không có phản bác lại nên ông vừa lòng gật gật đầu.
"Người nhà của người bệnh hiểu lý lẽ, sau khi về nhà phải tâm sự tử tế với người yêu của cậu, yêu cái đẹp ấy về sau có rất nhiều cơ hội, hiện giờ vẫn là phải dưỡng trước cái đã." Bác sĩ vừa kê đơn thuốc vừa mở miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận