Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 154: Chữa Bệnh

Chương 154: Chữa BệnhChương 154: Chữa Bệnh
Chương Dạng kể lại ngắn gọn những gì cô gặp phải ngày hôm nay ở bệnh viện, rất nhanh cảnh sát đã quyết định trước tiên cứ đưa bà lão đến bệnh viện, sau đó là một phen miệng khô lưỡi đắng khuyên bảo.
Mùa hè nóng như vậy, bà lão quỳ một thời gian khá là dài, môi khô nứt nẻ hết.
Chương Dạng nhíu nhíu mày, bên cửa phía đông này có không ít cửa hàng, cô thấy cách đó không xa có một cửa hàng tạp hoá nhỏ, đi nhanh qua đi mua mấy chai nước.
Khi cô quay trở về, bà lão rốt cuộc cũng đã miễn cưỡng đồng ý đi bệnh viện cùng cảnh sát, nhưng cũng yêu cầu cảnh sát để một người ở lại cửa tiệm thuốc, để phòng ngừa ông chủ tiệm thuốc trên tầng có cơ hội chạy trốn.
Chờ tới bệnh viện rồi, Chương Dạng vốn cho rằng xét nghiệm như vậy có lẽ sẽ mất rất nhiều thời gian.
Nhưng một tình huống bất ngờ đã đến, gần đây hình như ở Bắc Kinh xuất hiện không ít thuốc trị cảm như vậy, bác sĩ lấy viên "con nhộng" trông có vẻ quen mắt từ tay cảnh sát, duỗi tay vặn ra, dính một ít bột ngửi ngửi, cũng gần như xác định ngay đây là một đám thuốc giả.
"Viên nang này được đánh dấu là thuốc cảm, rất nhiều thuốc cảm có thành phần như này, đối với việc trị liệu cảm mạo thật sự là có hiệu quả nhất định. Nhưng mà.." Bác sĩ chuyển câu,Đây không phải thuốc trị cảm, cũng không có bất kì thành phần trị cảm bên trong. Nói ngắn gọn là viên nang này là thuốc giả."
Gần đây bệnh viện cũng đã tiếp nhận vài ca bệnh như vậy, rất nhiều người khi phát hiện ý thức đã không còn, được người nhà bạn bè đưa đến bệnh viện, tiến hành trị liệu. Nhưng xui xẻo Lôi Tử, anh ấy đã chết trong căn phòng ở công trường đã vài ngày, tạm thời còn chưa nhận được trường hợp nào tương tự như vậy.
Bà lão tuy lỗ tai không tốt lắm, nhưng lại nghe rất rõ những lời này.
Lập tức bà đứng lên, kích động mà run run môi,'Chính là tên tiệm thuốc kia hại chết con trai tôi! Là bọn họ hại con trai tôi chết!"
Ngay sau đó, trước mắt bà lão tối sâm, thân hình nho nhỏ khô quắt lung lay sắp đổ, may mắn được người cảnh sát đứng bên cạnh kịp thời đỡ được.
"Bác sĩ! Bác sĩ" Lại là một trận hỗn loạn, Chương Dạng cùng Tiểu Dương không thể giúp cái gì, chỉ có thể ngồi ở ghế dài trước cửa phòng cấp cứu.
Hôm nay là Chương Dạng lần thứ hai đi vào bệnh viện, trong mũi tràn ngập là mùi thuốc khử trùng làm cô khó chịu, mày không nhịn được mà nhăn lại.
Tiểu dương nhìn thoáng qua đồng hồ trên vách tường bệnh viện, bây giờ đã đến thời gian tan tầm, nhưng cậu và Chương Dạng không ai nói muốn rời đi.
"Cô Chương, cô thấy sao?" Tiểu dương nhịn không được thấp giọng dò hỏi Chương Dạng.
Nói thật, đầu óc cậu bây giờ là một mớ hỗn độn. Lúc đầu còn cho rằng đây chỉ là bà lão vô cớ gây rối, nhưng ai có thể nghĩ đến sự tình phát triển đến ly kỳ như vậy, thuốc trị cảm thật sự có vấn đề.
Chương Dạng thở dài,'Khả năng rất nhanh tin tức này không phải tin của chúng ta." Thần sắc trên mặt cô có chút không đẹp, vừa rồi Chương Dạng nhìn hộp thuốc Lôi tử lấy ở tiệm thuốc, nơi sản xuất được ghi trên hộp không phải ở thủ đô, mà là ở một thành phố ở phía nam. Trong lòng cô có chút bất an, sản xuất ở một nơi xa như vậy mà có thể đến được thủ đô, có phải ở những nơi khác cũng có trường hợp tương tự?
Chương Dạng vừa nghĩ, một bên duỗi tay nhẹ nhàng xoa bắp chân mình.
Hôm nay đi bộ nhiều, bây giờ cô mới cảm thấy bắp chân nhói đau.
Lúc này, Chương Dạng bỗng nhiên nghĩ tới quý hành tung. Người luôn có nề nếp nói cô, yêu cầu cô luôn phải rèn luyện.
Ngày trước cô còn không cho là đúng, nhưng bây giờ Chương Dạng mới cảm thấy quý hành tung nói rất đúng, vẫn có một chút đạo lý.
Tiểu Dương cũng vì những lời này của Chương Dạng mà rơi vào trầm mặc, hai người dứt khoát cứ ngồi như vậy ở trên ghế, không có nói nữa.
Không bao lâu, bác sĩ cùng cảnh sát đều từ bên trong ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận