Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 209: Anh Phiên Quá Day

Chương 209: Anh Phiên Quá DayChương 209: Anh Phiên Quá Day
Chương Dạng còn chưa chủ động mở miệng kêu mệt, Quý Hành Tung đã vững vàng trở tay nắm chặt cánh tay đang đặt trên lưng anh.
Chương Dạng sửng sốt, nhưng cũng thuận thế lắc lắc tay, cô hỏi: "Anh làm gì vậy?"
Cô ngồi trên eo Quý Hành Tung, sau khi mát xa một trận, cô cảm giác trên người mình đều toát ra một tầng mồ hôi.
Trong giọng Quý Hành Tung còn mang theo vài phần khàn khàn, thêm một chút trầm thấp: "Không cần ấn thêm nữa."
Chương Dạng nhếch đuôi lông mày: "Anh ghét bỏ em?" Vừa rồi rõ ràng anh đã nói thủ pháp của cô không tệ.
Quý Hành Tung lật người, duỗi tay đặt trên eo nhỏ Chương Dạng, nhẹ nhàng nhấc lên, rồi đặt xuống, cứ như vậy, anh liên mặt đối mặt nhìn Chương Dạng.
"Như vậy là tốt nhất." Quý Hành Tung cong miệng cười.
Lực chú ý của Chương Dạng hiển nhiên không cùng cùng một kênh với anh, khi cô nhìn thấy Quý Hành Tung chủ động xoay người, Chương Dạng vội vàng la to: "Anh mau quay người lại! Trên lưng còn có tỉnh dầu!"
Nhưng Quý Hành Tung không nghe cô nói, mà là nhéo nhéo bàn tay nhỏ đang vỗ về của tiểu hồ ly, đưa bàn tay mềm mại đó đặt lên mép quần mình.
Quý Hành Tung lúc này mới hiểu được cô vợ nhỏ nhà mình mát xa là mát xa, không mang theo bất cứ sắc thái quyến rũ nào khác, nhưng điều này khác với những gì anh muốn.
"Không ấn." Quý Hành Tung thấp giọng, mang theo vài phần cường thế nói: "Nơi này, cân hơn."
Khi nói chuyện, Quý Hành Tung đã kéo tay Chương Dạng xuống dưới.
Chương Dạng gần như lập tức biết người đàn ông trước mặt đang muốn cô làm gì, khuôn mặt cô đột nhiên đỏ bừng.
Cô muốn giật tay lại, nhưng sức lực của Quý Hành Tung rất mạnh, chút giãy giụa của cô giống như đang gãi ngứa, hoàn toàn không có tác dụng qì.
"Quý Hành Tung!" Chương Dạng nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh không biết xấu hổ."
Người nghe mắng không chút thay đổi sắc mặt, thậm chí còn cười tum tỉm nhìn cô gái nhỏ xấu hổ đang ngồi trên người mình: "Ừ, anh không biết xấu hổ." Sau đó, không đợi Chương Dạng làm ra phản ứng, Quý Hành Tung lại thấp giọng nói: "Hạ Hạ, giúp anh."
Âm thanh này giống như mồi câu, từng chút từng chút dụ con mồi vào bẫy rập của của chính mình.
Cái bẫy rập kia dường như có một sức mạnh ma thuật đặc biệt nào đó, và cuối cùng Chương Dạng đã bị dẫn dắt mà không có một chút phản kháng nào.
Chờ sau khi kết thúc, Chương Dạng nhanh chóng hất tay Quý Hành Tung, lao tới trước bồn rửa tay, mở nước, dùng sức chà sát tay mình.
Nhưng trong lòng bàn tay đã chuyển sang màu đỏ thẫm. Mặc dù đã rửa sạch sẽ, nhưng hình như vẫn còn dính thứ gì đó, Chương Dạng nghĩ vẫn cảm thấy đỏ mặt.
Cô chưa bao giờ che giấu rằng cô thích diện mạo Quý Hành Tung, nhưng cũng chưa từng nghĩ có nào một ngày, như là tối hôm nay thấy mỹ sắc của Quý Hành Tung.
Hầu kết của đàn ông gợi cảm như một khối băng, lăn lên lăn xuống theo chuyển động của tay cô. Trên mặt anh thấm một tâng mồ hôi mỏng, vẻ mặt có vẻ chịu đựng, nhưng đồng thời cũng có vẻ rất hưởng thụ, cuối cùng, Chương Dạng cũng nghe thấy được âm thanh tu Quý Hành Tung.
Âm thanh kia giống như đọng lại trong tâm trí cô, và nó sẽ không bao giờ biến mất.
Chương Dạng không bao giờ biết rằng một người đàn ông có thể tạo ra một âm thanh dễ nghe như vậy vào thời điểm như vậy.
Cô không khỏi đỏ mặt lần nữa.
Quý Hành Tung tắm rửa sạch sẽ đi ra ngoài, nhìn thấy cô vợ nhỏ của mình đỏ mặt, ngẩn người nhìn vòi nước, nhìn chằm chằm chính mình lòng bàn tay đang đỏ ửng.
Khi Quý Hành Tung nhận ra điều đó, anh đã đi đến phía sau Chương Dạng và ôm cô từ phía sau.
Chương Dạng bị hành động này làm cho giật mình, vừa định quở trách thì Quý Hành Tung đã lên tiếng trước.
“Anh giúp em."
Vừa dứt lời, Quý Hành Tung đã vươn tay từ sau eo Chương Dạng, nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại dưới vòi nước, giúp cô rửa.
Sắc đỏ trên mặt Chương Dạng còn chưa tiêu tan, lại bởi vì hành động của Quý Hành Tung mà thêm một tầng đỏ thẫm. Chính cô cũng không phát hiện ra, nhưng Quý Hành Tung đứng phía sau nhìn thấy từng biến hóa trên mặt cô.
Trong lòng Quý Hành Tung khẽ nhúc nhích, nhất là hiện tại Chương Dạng ở trong ngực anh, anh trực tiếp cúi đầu, hôn lên vành tai Chương Dạng: "Em chủ động được không?" Trong giọng nói còn mang theo mê hoặc.
"Anh phiền quá đấy!"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận