Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 186: Phải Rời Di Ngay

Chương 186: Phải Rời Di NgayChương 186: Phải Rời Di Ngay
Anh không có vội vàng nói chuyện, nhưng nắm tay đã nắm chặt lại, thậm chí các đốt ngón tay cũng vì động tác quá mạnh mà phát ra tiếng "rắc rắc".
Đêm nay không có tìm được Hồ Đại Ngụy, trong lòng Qúy Hành Tung sớm đã có phỏng đoán không tốt. Mặc dù là Hồ Đại Ngụy không có cơ hội phản kháng, nhưng dù sao thì người đó cũng nên chủ động để lại một chút manh mối. Nhưng mà Qúy Hành Tung không có thấy cái gì hết, điều này làm cho mọi người vô cùng lo lắng.
"À đúng rồi, còn cuộn phim này, khi nào anh đi ra ngoài, nhớ rõ đưa cái này giao cho cảnh sát. Đây là chứng cứ mà nhà xưởng ở thôn Võ Gia sản xuất thuốc giả, còn có bột phấn này...Chương Dạng đưa cái hộp nhựa màu trắng cho Qúy Hành Tung.
Cô cảm nhận được giờ phút này ngón tay của Qúy Hành Tung đã cứng đỡ, cô cũng có thể tưởng tượng được tâm tình của Qúy Hành Tung.
Chương Dạng v6 vỗ mu bản tay của Qúy Hành Tung, tỏ vẻ trấn an. Qúy Hành Tung nhìn chằm chằm cuộn phim trong tay, lại đột nhiên đứng lên,'ÐĐêm nay hai người phải đi liền lập tức." Nếu nhóm người này có thể làm ra loại chuyện giết người phanh thây thì còn có cái gì mà bọn chúng không dám làm?
Qúy Hành Tung và nhóm người cảnh sát đều đã đánh giá sai mức độ hung ác của nhóm người trong thôn Võ Gia này, nếu chỉ vì mù quáng cùng với lòng tham, đối với việc kiếm tiền vì lòng dạ hiểm độc mà nói thì, chỉ cần cảnh sát có chứng cứ là co thể trực tiếp đi vào bắt lấy tội phạm. Nhưng nếu đối phương chính là kẻ điên không muốn sống, trong tay nhiễm quá nhiều máu tươi của con người, cho nên chưa bao giờ sợ tới lần thứ hai, cho nên hai nhân vật quân chúng không có sức chiến đấu như Chương Dạng và Tiểu Chương, ở trong thôn, có thể trở nên nguy hiểm hơn rất nhiều.
Không khó để tưởng tượng rằng một khi mà chứng cứ được giao cho cảnh sát thì những người trong thôn Võ Gia sao còn cố ky Chương Dạng là khách hàng lớn nữa cơ chứ? Khẳng định trực tiếp không chế cô và Tiểu Dương để làm con tin uy hiếp cảnh sát.
Những kẻ tàn bạo coi thường mạng người đó, Qúy Hành Tung không dám đánh cuộc, làm Chương Dạng lâm vào nguy hiểm
Qúy Hành Tung giải thích ngắn gọn phỏng đoán của mình cho Chương Dạng và Tiểu Dương một lần, ban đầu anh cho rằng bản thân còn phải dành nhiều thời gian để khiến Chương Dạng thỏa hiệp, không ngờ tới Chương Dạng đã nhanh chóng gật đầu.
Chương Dạng suy nghĩ rất rõ ràng, cô và cảnh sát trước đó đã cân nhắc hợp đến việc nội ứng ngoại hợp, đó cũng giống như là lừa dối tội phạm mà thôi, nhưng mà chuyện trước mắt rất có thể liên quan đến mạng người, cô ở lại chính là nhược điểm, chính là liên lụy người khác. Cô hiểu rõ chính mình mấy cân mấy lượng, bảo cô cầm bút viết thì còn được, nhưng động tay động chân thì cô chỉ có thể chờ bị đánh mà thôi.
"Được." Chương Dạng vừa mới nói những lời này, bỗng nhiên lỗ tai của Qúy Hành Tung động động.
Ngũ giác của anh nhanh hơn rất nhiều so với cô và Tiểu Dương, anh nói,'Có người đang tới đây."
May mắn chính là hai người Chương Dạng và Tiểu Dương đều biết buổi tối mà bật đèn thì quá thu hút sự chú ý của người khác, cho nên Chương Dạng chỉ mở một chiếc đèn nhỏ ở đầu giường.
Tiểu Dương hiện tại ở trong phòng Chương Dạng không thể nào nói được, nhưng Qúy Hành Tung vừa lên tiếng nhắc nhở, anh đã nhanh chóng vọt tới phòng bên cạnh.
Hai người Qúy Hành Tung và Chương Dạng đã nằm ở trên giường rồi.
Qủa nhiên không lâu sau, cửa phòng ngủ của Chương Dạng bị người gõ vang lên, bên ngoài truyền đến âm thanh của Võ Gia Thái—-
"Vương tiểu thư, cô ở bên trong không?"
Đầu óc Chương Dạng rối bời, sau khi tiếng gõ cửa vang lên ba lần, cô mới đáp lại một tiếng "ừm', sau đó từ trên giường đứng dậy, tùy ý vò đầu bứt tóc đi ra mở cửa.
Cô vừa mở cửa, thấy cũng có một người đang đứng trước cửa phòng của Tiểu Dương, cô khó hiểu mà nhìn Võ Gia Thái đang đứng trước mặt mình,'Làm sao vậy?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận