Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 190: Bat Lam Con Tim

Chuong 190: Bat Lam Con TimChuong 190: Bat Lam Con Tim
"Đầu tiên cứ trốn di Quý hành tung nghe vấn đề của tiểu dương, nghĩ ngợi, mở miệng giải thích: "Tuy nói người ở thôn Võ gia không có khả năng không biết anh lẻn vào đây, nhưng một khi chuyện bọn họ với lão hắc mang theo người đến sau rừng bị phát hiện, sẽ có người trở về báo tin, vậy cậu cùng Chương Dạng chính là con tin giữ mạng của họ."
Bây giờ Chương Dạng vẫn còn xem như khách ở thôn Võ gia, nhưng khi đề cập đến tiền với tính mạng, lấy cô làm kẻ chết thay là chuyện bình thường.
Sắc mặt Tiểu dương căng thẳng, tim đập nhanh.
Sắc mặt Chương Dạng lúc này cũng thay đổi mấy lần, nói không sợ hãi là không thể, từ nhỏ cô sống trong hoàn cảnh an nhàn, sao có thể nghĩ đến mình sẽ rơi vào tình cảnh liên quan đến tính mạng? Chẳng qua bởi vì bây giờ có Quý hành tung ở bên cạnh, còn còn chút an tâm.
Nhưng Chương Dạng vừa bình tĩnh, rất nhanh đã bị tiếng ầm ï bên ngoài phá vỡ.
Lúc này, Võ Gia Thái nhận được tin tức từ cha Võ, lại lần nữa đi vòng trở về, muốn trông giữ hai người Chương Dạng cùng Tiểu dương.
Lúc này đây, Võ Gia Thái không khách khí mà gõ cửa như trước, mà trực tiếp cầm chìa khóa, mở cửa ra.
Trước tiên Tiểu dương chắn trước mặt Chương Dạng, dáng người to lớn che kín mít cơ thể nhỏ xinh của Chương Dạng, anh nhíu mày nhìn một đám người vừa xông vào đây, quát lớn: "Các anh đây là có ý gì?"
Trên mặt Võ Gia Thái treo nụ cười ngượng ngùng, nhưng có vẻ không chân thành.
Anh không nhìn Tiểu dương, bước sang trái một bước, nhìn thẳng vào đôi mắt Chương Dạng được giấu phía sau, hòa ái nói: 'Khả năng phải phiền Vương tiểu thư đi cùng chúng tôi một chuyến, đêm nay trong thôn không yên ổn, mời Vương tiểu thư theo chúng tôi đến nơi an toàn."
Chương Dạng ở phía sau nghe được vậy thì bật cười, cô cũng không phải Vương tiểu thư gì đó, cũng không biết tình huống hiện tại.
"Còn không phải em gái anh chạy rồi sao? Có người chạy thì đuổi theo, trong thôn có cái gì không an toàn à?'" Chương Dạng cố tình muốn đánh đố với anh ta. Võ Gia Thái cũng không rảnh ngồi giải thích bí mật trong thôn cho cô, chỉ có thể cố gắng để xin lỗi cô rồi cười: "Chính là đứa em gái không hiểu chuyện kia của tôi, khả năng đã bị kẻ xấu đưa đi, bây giờ Vương tiểu thư là khách quý của thôn chúng tôi, chúng tôi cũng không thể để cô gặp nguy hiểm."
Võ Gia Thái cũng không nghỉ ngờ thân phận của Chương Dạng, tự nhiên cũng không liên hệ cô với người lẻn vào từ trong núi tối qua. Anh đưa Chương Dạng đi, chỉ là vì nếu mấy ngày sau thật sự phải đối đầu với cảnh sát thì sẽ thêm một tầng bảo đảm mà thôi.
Nhưng bây giờ Chương Dạng lại nghe ra được tin tức anh ta vô tình để lộ, còn giật mình nói: "Trong thôn có người ngoài?"
Tất nhiên Võ Gia Thái không nghĩ sẽ ở đây nói nhiều với Chương Dạng, anh gật gật đầu,Đúng vậy, cho nên tình hình bây giờ rất nguy hiểm, Vương tiểu thư vẫn là nên đi cùng chúng tôi."
Nhưng Chương Dạng là một người quật cường, cô nhíu mày: "Dù có người ngoài đến thì có liên quan gì đến tôi? Tôi có người bảo vệ, các anh không cần phải lo lắng."
Võ Gia Thái đã không còn kiên nhẫn, anh chưa bao giờ thấy qua người nào như Chương Dạng, đang ở địa bàn người khác mà không nể mặt người ta.
"Đây không phải vấn đề mà Vương tiểu thư có thể quyết định." Võ Gia Thái nói.
"Đây là cách người thôn Võ gia các anh đãi khách sao? Không biết còn tưởng các anh đây đang muốn cầm tù khách" Chương Dạng không cam lòng yếu thế.
Võ Gia Thái nghe thấy những lời này của Chương Dạng, sắc mặt biến đổi, biểu tình hoà ái cũng tan tành/Sao vậy được, sao có thể? Vương tiểu thư thật là biết nói đùa."
"Tôi với tiểu Dương đây không phải đi nữa sao?" Chương Dạng mặt không đổi sắc hỏi.
Võ Gia Thái chỉ là nghe lệnh mà làm, anh chỉ biết đêm nay phải khống chế được Chương Dạng, nếu bên ngoài thực sự đang có cảnh sát, Chương Dạng chính là tấm hộ mệnh của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận