Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 149: Nguyên Đán

Chương 149: Nguyên ĐánChương 149: Nguyên Đán
Trước tới nay cô không hề nghĩ tới chuyện đăng thông báo tuyển dụng trên báo chiều sẽ có hiệu quả gì, nhưng mà lại có kết quả tốt như vậy, tốt tới mức cô còn cảm thấy có chút không thể tin được.
Đi vào trong sân, đa số đều là những người trẻ mới tâm hai ba mươi tuổi tới phỏng vấn.
Cả đám ăn mặc đều vô cùng chính thức, những bộ tây trang rộng thùng thình thậm chí còn có người cầm chiếc cặp công văn màu đen xep lép.
Khi mà Chương Dạng đi vào, cô trang điểm vô cùng không giống người bình thường nên có thể hấp dẫn không ít sự chú ý của người khác.
Nghĩ tới những người trẻ tuổi ở đây, có một bộ phận trong tương lai rất có thể sẽ trở thành đồng nghiệp của chính mình, nên ngay khi Chương Dạng đón nhận những ánh mắt tò mò đánh giá đó hữu hảo mà mỉm cười với những người đứng trong sân đó.
Hồ Dương là phóng viên báo bên tây thành, cô cũng luôn chú ý tới tin tức bản địa. Nhưng mà mới trước đó không lâu cô còn chưa từng đặt mua báo chiêu thủ đô bao giờ, so với những nhà báo chí khác mà nói thì nội dung tin tức bản địa của báo chiều thủ đô đơn giản không thú vị, đa số đều là những việc vụn vặt nên cô không có hứng thú gì cả.
Nhưng mà gần đây bởi vì cô vẫn luôn theo đuổi một tác giả tên là "Nguyên Đán" lại thình linh gửi bài cho báo chiều thủ đô, thay đổi nơi đăng văn lên, làm fan chung thành của "Nguyên Đán" nên gần đây Hồ Dương không thể không đặt mua báo chiều.
Không bao lâu, Hồ Dương bắt đầu phát hiện tựa hồ tin tức mà thủ đô báo chiều đưa lên có biến hóa không nhỏ.
Từ trước kia bản tin B, làm người trong nghề xem một cái là cảm thấy nó không được dành bao nhiêu tâm tư, nhưng hiện giờ lại trở nên vô cùng khác biệt. Tin tức mà Chương Dạng và Liễu Viện ghi chép ở bên trên rồi đăng tin đều được lựa chọn từ những tin tức địa phương nhưng có tính đại biểu,
Từ chất lượng tin tức thay đổi có thể nhìn ra được, báo chiều thủ đô về sau có khả năng sẽ phát triển mảng tin tức địa phương.
Kể từ đó, mỗi ngày khi Hồ Dương xem truyện của Nguyên Đán viết cũng sẽ xem qua bản tin B một lần. Ngày hôm qua Hồ Dương mua được báo chiều đã bị thông báo tuyển dụng viết chính giữa nhất hấp dẫn.
Công việc hiện giờ của cô vẫn tính là ổn định, kinh tế tài chính ở tây thành không thể so với một tòa soạn lớn nhưng làm ở khối kinh tế tài chính này tương đối chuyên nghiệp rồi. Nhưng mà khi Hồ Dương nhìn thấy trên tin tức thông báo tuyển dụng của báo chiều thủ đô viết "không cần làm việc đúng giờ, thời gian công tác tự do." thì cô không thể không thừa nhận rằng ngay tại giây phút đó cô có động tâm.
Nếu có thể tan tầm trước ai mà không thích chứ?
Đặc biệt là với những người có hiệu suất làm việc cao mà nói, này quả thực chính là phúc lợi tràn đầy thành ý.
Quá có tính dụ hoặc.
Nhưng ở trong trí nhớ của Hồ Dương, báo chiều thủ đô cũng không phải làm tin tức tổng hợp mà chỉ có hai trang báo vô cùng đơn bạc, lật hai lượt là hết sạch. Mà sau khi cô nghiêm túc đọc thông báo tuyển dụng xong thì hai mắt Hồ Dương sáng rực lên.
Báo chiều thủ đô chuẩn bị sáng lập ra chuyên mục mới, không giới hạn bao gồm cả thể dục, kinh tế tài chính, quân sự, giải trí nghệ thuật. Cái thông báo tuyển dụng này còn ghi có không ít vị trí nhân viên còn trống, chỉ là từ điểm này cô cũng có thể nhìn ra được quyết tâm thay đổi của tòa soạn này.
Hôm nay Hồ Dương xin nghỉ ở đơn vị, vô cùng dứt khoát đi tới đơn vị của báo chiều thủ đô.
Không nghĩ tới, ở chỗ này Hồ Dương còn gặp được bạn học cũ của chính mình.
"Điền Cao?" Hồ Dương nhìn thấy người khá quen thuộc đứng ở cách đó không xa thì mở miệng lên tiếng chào hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận