Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 143: Phong Kham

Chuong 143: Phong KhamChuong 143: Phong Kham
Bởi vì động tác gật đầu của cô mà khiến cho đôi mắt mới vừa rồi còn mơ màng buồn ngủ của Liễu Viện bỗng chốc trở nên sáng rực.
Buổi sáng Liễu Viện có nhận một cuộc điện thoại, chuẩn bị đi ra ngoài nhận một cuộc phỏng vấn tại hiện trường, vừa khéo hôm nay Chương Dạng đi tới bệnh viện làm một lần kiểm tra cuối cùng nên cũng xin nghỉ. Sau khi Liễu Viện biết chuyện này nói cái gì cũng phải bắt Chương Dạng ngồi lên xe đạp của chính mình sau đó đưa người tới bệnh viện.
Nhìn thời gian thấy còn chưa tính muộn lắm nên Liễu Viện dứt khoát đi theo Chương Dạng vào trong phòng khám bệnh.
Kiểm tra rất nhanh, bác sĩ già vô cùng hài lòng vì trong khoảng thời gian này Chương Dạng không bởi vì cái đẹp mà mang giày cao gót, còn cười nói có thể nhìn thấy trong khoảng thời gian này ở nhà hẳn là cô có tĩnh dưỡng tử tế.
Này vốn là một câu nói cực kì bình thường nhưng trên gương mặt Chương Dạng lại nhanh chóng có chút ngượng ngùng.
Vì cái gì mà rất ít khi đi lại, nguyên nhân trong đó khả năng chỉ có cô và Quý Hành Tung là rõ ràng nhất thôi. Không phải cô không muốn đi ra khỏi nhà đi dạo chơi, đó chẳng phải là do có chuyện khác vướng chân nên mới không có cơ hội ra ngoài sao?
"Khá tốt, không cố vấn đề gì cả. Cái bảo hộ mắt cá chân này cũng có thể không đeo nữa, nếu như muốn di giày cao gót thường xuyên thì cũng có thể đi thường xuyên được. Nhưng nhìn từ góc độ dưỡng sinh thì kiến nghị của cá nhân tôi là ít đi cũng được." Người bác sĩ già cười tủm tỉm nói.
Chương Dạng nói lời cảm ơn, lúc này cô và Liễu Viện xoay người đi ra khỏi phòng khám bệnh.
Trong bệnh viện tràn ngập hương vị của nước sát trùng, Chương Dạng vô cùng không thích. Cô chỉ muốn tăng tốc bước chân nhanh chóng rời đi, lại không nghĩ rằng khi đi xuống cầu thang lại bị Liễu Viện giữ chặt một phen.
"Làm sao vậy?" Chương Dạng nghiêng đầu nhìn sang người bên cạnh rồi hỏi.
Ánh mắt của Liễu Viện có chút ngoài ý muốn, cô duỗi tay chỉ chỉ lên trên lầu hai: "Cái kia, hình như là bạn gái của Chu Vĩ." Chờ sau khi bật thốt lên lời này cô mới đột nhiên ý thức được rằng không ổn, lắc đầu nói: "A, không đúng không đúng, là bạn gái của Trần Hồng Tinh."
Chương Dạng theo phương hướng ngón tay của cô ấy để nhìn, quả nhiên trên chiếc ghế màu xanh lục trên lầu hai ở cách đó không xa, thấy được gương mặt kia của Thái Lệ.
Chẳng qua hôm nay cô thấy Thái Lệ cùng với cô gái lần trước mình gặp được ở hội giao lưu có chút không quá giống nhau.
Ở trong hội giao lưu tuy Thái Lệ có chút cáo mượn oai hùm nhưng vẫn còn mạnh mẽ nâng được mặt mũi của mình lên. Nhưng mà cô gái bây giờ ngồi trên ghế dài thoạt nhìn lẻ loi đơn độc, còn có chút đáng thương nữa.
Không có bất cứ ai hy vọng khi mình sinh bệnh lại phải đi bệnh viện một mình cả.
Chương Dạng ngẩng đầu nhìn bảng hướng dẫn dán trên vách tưởng lầu hai sau đó cô hơi rũ mắt, giấu đi sự kinh ngạc trong ánh mắt.
Liễu Viện thì con trực tiếp mở miệng lẩm nhẩm ở bên tai cô: "A, này không phải là khoa phụ sản sao? Cô ta bị thế nào nhỉ?"
Liễu Viện không đợi được câu trả lời của Chương Dạng, lúc này từ dưới cầu thang có một người phụ nữ trung niên đi tới trước mặt Thái Lệ, sắc mặt vô cùng khó coi đứng ở trước mặt cô ta.
Chương Dạng và Liễu Viện không muốn nghe lén cuộc nói chuyện của người khác, nhưng tiếng nói của đối phương rất lớn, hoàn toàn không có một chút ý tứ muốn che giấu nào, không chỉ là hai cô nghe thấy được mà phòng chừng tất cả mọi người ở trên hành lang lầu hai đều có thể nghe thấy được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận