Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chuong 355: Cam Thay Bat An

Chuong 355: Cam Thay Bat AnChuong 355: Cam Thay Bat An
Quy Hanh Tung tinh co co mat tai hien trường, sau khi tìm thấy những vật dụng nguy hiểm và bị cấm trên người ông ta, anh đã giao chúng cho cấp dưới của mình.
Bởi vì nhân viên tuần tra có tinh thần cảnh giác cao và khả năng thực thi mạnh mẽ nên tình huống nguy hiểm tiềm ẩn đã không trực tiếp xảy ra.
Nhưng dù sao đây cũng là một tai nạn, rất nhiều nhà báo sau khi nghe được tin thì lập tức hành động. Mà Chương Dạng vốn dĩ chuẩn bị kết thúc công việc cũng không khỏi nhìn sang nơi đông người.
Cô không phải là người thích cậy mạnh, nhất là khi cô đang cảm thấy bản thân mình thực sự không thoải mái, Chương Dạng càng không muốn tỏ ra mạnh mẽ, miễn cho người khác gặp phiền toái.
Nhưng bây giờ cô đến đây làm việc để thay thế đồng nghiệp ban đầu và muốn cố gắng hết sức cho công việc lần này, vì vậy Chương Dạng đã do dự một lúc trước khi đi về phía đám đồng.
Nhưng khi cô còn chưa kịp băng qua đường thì có chiếc xe máy chạy ngang qua, ống khói phun thẳng vào mặt Chương Dạng, cho dù cô đã cố gắng kìm lại nhưng lần này đã không thể kìm được, cô quay người ôm lay cái cây bên cạnh nôn đến mức trời đất tối tăm.
Điều này khiến nhiếp ảnh gia bên cạnh Chương Dạng hoảng sợ, nhiếp ảnh gia vội vàng từ trong túi lấy ra một chiếc khăn tay: "Giáo sư Chương, tôi đưa cô đến bệnh viện!"
Bộ dáng hiện tại của Chương Dạng còn có thể ra sân sao?
Chương Dạng giờ khắc này cũng không có lại cậy mạnh, trước đó cô nói mình không bị hạ đường huyết, dù sao khi ở cùng Quý Hành Tung, cô ăn một ngày ba bữa rất đều đặn, Quý Hành Chi tuyệt đối sẽ không cho phép cô đi ra ngoài khi chưa ăn uống đầy đủ. Nhưng bây giờ, lần đầu tiên Chương Dạng cảm thấy choáng váng, khi cô đang muốn gật đầu, trước mắt cô đột nhiên tối sâm, hôn mê bất tỉnh.
Vào giây cuối cùng trước khi ý thức của cô trở nên mơ hồ, điều mà Chương Dạng nghĩ đến lần này là cô thực sự đã gây rắc rối cho người khác.
Bên này là nơi cạnh quảng trường, sau khi Chương Dạng ngất đi, nhiếp ảnh gia liền nhờ cảnh sát xung quanh giúp đỡ, lập tức đưa Chuong Dang den benh vien.
So với tiếng ồn ào cách đó không xa, nơi có người muốn tự thiêu để làm ầm lên thì ở đây không có nhiều người chú ý đến.
Mà Quý Hành Tung đang ở trong đám người lúc này lại cảm thấy trong lòng run lên, anh khó chịu xoa xoa trái tim, nhíu mày.
Lão Hắc ở bên cạnh Quý Hành Tung nhìn thấy động tác của anh, thò qua hỏi: 'Làm sao vậy? Phó doanh?"
Quý Hành Tung lắc đầu: "Không có gì, vừa rồi có chút không thoải mái."
"Mấy ngày nay không nghỉ ngơi tốt sao?" Lão Hắc hỏi.
Quý Hành Tung: "Chắc là không, có lẽ buổi trưa ăn mì lạnh kia có chút không thoải mái." Anh tìm một cái cớ để lừa đồng nghiệp, sau đó liếc nhìn con đường cách đó không xa, một lúc sau mới nhìn đi chỗ khác.
Quý Hành Tung nghĩ thầm, khoảng hai tiếng nữa là đến giờ đổi gác, từ nơi này đi đến đơn vị của Chương Dạng cũng mất hơn mười phút lái xe, anh vẫn kịp đợi Chương Dạng ở trước cửa toà soạn báo trước khi cô tan làm.
Anh không biết tại sao, anh có một chút bồn chồn vào ngày hôm nay. Nhưng Quý Hành Tung nghĩ rằng vấn đề không nằm ở chỗ Chương Dạng, bởi vì trước khi ra ngoài vào sáng nay, anh đã hỏi Chương Dạng về lịch trình làm việc trong ngày của cô, Chương Dạng nói rằng mình sẽ giải quyết các rắc rối khác nhau trong văn phòng vào thứ hai hàng tuần, cũng sẽ không rời khỏi văn phòng. Trong trường hợp này, Quý Hành Tung vẫn chưa thể tưởng tượng ra điều gì sẽ xảy ra với Chương Dạng. Nhưng cảm giác này khiến anh không thể phớt lờ, vì vậy anh chỉ có thể kìm nén cảm xúc trong lòng †rước. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận