Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 275: Cam Thú

Chương 275: Cam ThúChương 275: Cam Thú
Chương Dạng là thật sự không ngờ Quý Hành Tung lại không thể chịu được trêu chọc như vậy, cô chẳng qua mới chỉ gọi một câu "chồng a mà thôi, đến mức phải có phản ứng lớn như vậy sao?
Quý Hành Tung nghe người nào đó lên án bên tai, khẽ cười một tiếng, cúi đầu cắn nhẹ vành tai Chương Dạng: "Bệnh ở đâu?"
"Cổ họng!" Chương Dạng trả lời hợp tình hợp lý.
Quý Hành Tung dương như suy nghĩ gì đó "ừm" một tiếng, sau đó "có ý tốt" mà đưa ra một đề nghị cho Chương Dạng: "Vậy thì chút nữa em đừng kêu, bảo vệ cổ họng."
Chương Dạng nghe thấy câu này: "1"
Người này đúng là chó má mài!
Vào lúc lại nhìn thấy vẻ mặt giống như gặp quỷ của Chương Dạng, tâm trạng Quý Hành Tung bỗng nhiên trở nên rất tốt. Những lúc đấu khẩu với Chương Dạng, anh hiếm khi chiếm được phần hơn, anh thích nhường Chương Dạng, cũng bởi vì miệng lưỡi của tổng biên tập Chương thật sự là hơn người. Nhưng vào những thời điểm như thế này mà chiếm được phần hơn hình như cũng rất không tồi. Quý Hành Tung hôn nhẹ lên môi Chương Dạng, thừa dịp lúc cô còn chưa phản ứng lại, đầu lưỡi cũng đã đi vào bên trong, chạm vào nơi càng mềm mại hơn.
"Không chuyên tâm như vậy sao?" Quý Hành Tung không hài lòng với phản ứng bây giờ của Chương Dạng, động tác môi lưỡi càng nặng thêm vài phần, dẫn tới Chương Dạng không thể không chăm chú hết sức vào chuyện hôn môi với anh.
Chương Dạng bị Quý Hành Tung hôn đến mặt đỏ tai hồng, nhưng cuối cùng Quý Hành Tung cũng không làm gì cô giữa ban ngày ban mặt.
Thời gian không đủ, anh còn phải đi chợ nhìn xem có lê hay không, còn phải là hàng loại một nữa, bởi vì tổng biên tập Chương rất kén ăn.
Nhưng cũng không phải không chiếm được chút ngon ngọt nào.
Giờ phút này Chương Dạng uể oải mà co người ở trong chăn, tay lại đặt ở bên ngoài, Quý Hành Tung ngồi ở đầu giường, đang cầm giấy vệ sinh lau từng ngón tay cho cô.
Chương Dạng buồn bực muốn thu tay mình lại, nhưng Quý Hành Tung lại cứng rắn nhéo cổ tay cô, khiến cô không thể động đậy.
Huống chỉ...
"Không muốn lau hả? Muốn giữ lại sao?" Quý Hành Tung hỏi, giọng nói của anh giờ phút này hơi chút khàn khàn, mang theo ám chỉ, quanh thân đều lộ ra một cổ lệnh nhân tâm kinh dục.
Câu này không đầu không đuôi, nhưng đối với Chương Dạng vừa mới bị ép dâng ra năm ngón tay mà nói, lại đúng là không cần quá mức rõ ràng.
Chương Dạng xấu hổ đến mức cả khuôn mặt đều trở nên đỏ bừng, cô cắn răng, muốn mắng người đàn ông đang ngồi ở mép giường vài câu, nhưng tổng biên tập Chương rất giỏi trong việc chọn từ đặt câu trên phương diện văn học nhưng trên phương diện mắng người thật sự chỉ như học sinh tiểu học.
"Khốn kiếp! Vô lại! Quý Hành Tung là chó ghẻ!" Chương Dạng oán hận mắng, nếu như này mà có thể được gọi là mắng.
Cổ họng của cô còn không thoải mái, giọng nói cũng vừa nhỏ vừa đáng thương.
Quý Hành Tung biết bây giờ mình không thể bật cười, nếu không con ha ly nhỏ trên giường có lẽ sẽ thật sự dựng lông. Cho nên, anh rất đứng đắn mà đề nghị Chương Dạng.
"Em vẫn nên dừng nói trước đã? Cổ họng em không tốt."
Chương Dạng: "!"
Cô có chút muốn đánh người làm sao bây giờ?
Từ nhỏ đều được dạy dỗ là dùng bạo lực giải quyết mọi chuyện là không được, nhưng bây giờ, Chương Dạng vẫn không nhịn được, cẳng chân mảnh khảnh phía dưới chăn nhanh chóng thò ra đá một cái lên người Quý Hành Tung để biểu đạt nỗi tức giận của mình phấn. Cô nghĩ, câu nói vừa rồi kia của Quý Hành Tung chính là khiêu khích trắng trợn nha!
Quý Hành Tung không hề tức giận, ngược lại còn cảm thấy bé hồ ly nhỏ đang dựng lông này rất thú vị nữa.
Bị đạp một cái nhưng Quý Hành Tung cũng không cảm thấy đau. Nói nữa, bị vợ mình đá một cái vốn dĩ cũng chẳng có gì ghê gớm.
"Nhìn qua còn rất có sức đấy.' Quý Hành Tung lại cười cam khăn lông ướt ấm áp, lau tay cho Chương Dạng: "Tiết kiệm chút đi, buổi tối dùng."
Chương Dạng: "!" Vốn chỉ đưa lưng về phía Quý Hành Tung, bây giờ vì muốn thể hiện sự tức giận, cô chỉ có thể kéo chăn lên, trùm kín qua đầu mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận