Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 359: Săn Sóc

Chương 359: Săn SócChương 359: Săn Sóc
Bác sĩ nhịn xuống việc trợn mắt về phía người đàn ông đã lôi kéo bà hỏi chuyện cả ngày là Quý Hành Tung, vốn dĩ bà cho rằng Quý Hành Tung đang lo lắng cho đứa nhỏ trong vợ, hiện tại bà đã nhìn ra, đây là một vị sủng vợ như mạng, một lòng đặt ở trên người vợ. Chẳng qua, bác sĩ miễn cưỡng kiềm chế sự nóng nảy của mình đối với người nói nhiều như Quý Hành Tung: "Không cần, nếu cô ấy thực sự có yêu cầu gì, cậu nghe cô ấy nói không phải xong rồi sao?"
Quý Hành Tung cảm thấy lời này cũng có chút hợp lý, sau khi cảm ơn bác sĩ, anh quay trở lại phòng bệnh.
Chương Dạng vẫn đang truyền dịch, sau khi truyền hết chai dinh dưỡng này thì cô gần như có thể về nhà.
Các đồng nghiệp trong tòa báo muốn đến thăm Chương Dạng sau giờ làm việc, nhưng Chương Dạng đã từ chối qua điện thoại. Khoảng thời gian sau đầu xuân, công việc của mọi người đều rất bận rộn, Chương Dạng cảm thấy việc mang thai không phải là chuyện gì to tát, đáng giá để mọi người trong đơn vị đến thăm chính mình. Sau khi Quý Hành Tung tới, Chương Dạng cũng để nhiếp ảnh tan làm, không cần ở bệnh viện trông cô. Cho nên lúc này, khi Quý Hành Tung lần nữa đi vào phòng bệnh, trong phòng cũng chỉ có anh cùng Chương Dạng.
Nhìn thời gian không còn sớm, Quý Hành Tung thò lại gần, nghiễm nhiên đã quên lúc trước Chương Dạng có bao nhiêu không thích chính mình: "Vợ à, buổi tối muốn ăn cái gì?" Quý Hành Tung tốt tính hỏi.
Lúc trước anh ở bộ đội cũng nghe nói không ít chuyện, ví dụ như vợ của bài trưởng nào đó sau khi mang thai, khẩu vị thay đổi rất lớn, hơn nửa đêm muốn ăn mì chua cay, người làm chồng có thể làm sao bây giờ? Đương nhiên là hơn nửa đêm thức dậy, tự mình động thủ, dù sao thì cửa hàng bên ngoài cũng đã đóng cửa.
Trước kia khi Chương Dạng còn chưa có mang thai, Quý Hành Tung đều đáp ứng mọi yêu cầu của cô, hiện tại, hiển nhiên địa vị của Chương Dạng ở nhà lại tăng lên một bậc.
Anh phải chăm sóc hầu hạ cô thật tốt.
Chương Dạng thật ra cũng không có hứng thú ăn uống, cô hiện tại chỉ cảm thấy rất mệt cùng buồn ngủ, chỉ muốn về nhà ngủ, đến nỗi buổi tối ăn cái gì, cô nghĩ chính mình có thể không ăn cũng được. "Không muốn ăn." Chương Dạng nói.
Quý Hành Tung sửng sốt, vợ nhà người khác khi mang thai đều thích các loại khẩu vị cổ quái, tại sao đến lượt Chương Dạng liền không ăn uống?
Quý Hành Tung có chút căng thẳng, anh nhìn Chương Dạng với vẻ mặt nghiêm túc hơn bình thường: "Thật sao? Không muốn ăn gì sao? Đừng cảm thấy phiền phức. Anh đi đâu cũng được, em muốn gì cứ nói đi, đừng để bản thân chịu thiệt." Quý Hành Tung chỉ thiếu viết lên trán bốn chữ "Chịu thương chịu khó".
Chương Dạng hiện tại có chút buồn ngủ, nhưng nhìn bộ dáng của Quý Hành Tung lúc này không thể không bật cười.
"Không." Cô lắc đầu: "Em chỉ là hơi mệt, không muốn ăn gì mà thôi." Cô nói.
Quý Hành Tung nhíu mày: "Không ăn gì cũng không được, vừa rồi anh nghe đồng nghiệp của em nói, trưa nay em cũng chưa ăn được gì, cả ngày còn bận rộn công việc, dù sao bụng để bụng trống rỗng cũng không tốt. Chúng ta ăn vài món khai vị được không?”
Nhìn thấy vẻ mặt thận trọng của người trước mặt, Chương Dạng biết rằng nếu mình thật sự khăng khăng không ăn gì, Quý Hành Tung có thể sẽ lo lắng đến mức mất ngủ cả đêm nay. Vì vậy cô gật đầu nói: "Vậy anh muốn ăn gì thì ăn, không cần quá dầu mỡ, cũng không có trứng gà, em ngửi thấy không thoải mái."
Trên mặt Quý Hành Tung cuối cùng cũng lộ ra vẻ thoải mái, anh lo lắng Chương Dạng sẽ đói bụng khó chịu nên vội vàng xuống lầu tìm rất nhiều nhà hàng, gọi rất nhiều món ăn.
Khi anh quay lại, trong tay anh đã xách theo không ít hộp đồ ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận