Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 181: Nhiệm Vụ

Chương 181: Nhiệm VụChương 181: Nhiệm Vụ
Chương Dạng đương nhiên biết Quý Hành Tung không có sai, ai trước khi trộm trèo tường còn muốn phát ra động tĩnh chứ, muốn hấp dẫn tất cả mọi người tới đây?
Đầu cô gối lên ngực của Quý Hành Tung, nghe tiếng tim đập hữu lực của người này truyền tới lỗ tai trong lòng cô cảm thấy vô cùng kiên định.
Gian phòng này cũng không phải nơi hay để nói chuyện, tuy răng ngày thường cũng không có ai tới đây cả, nhưng tóm lại vẫn không quá an toàn.
Chương Dạng và Quý Hành Tung trực tiếp đi ra bên ngoài, phía sau ngọn núi này không tính là nhỏ chút nào, chẳng sợ bị người ta phát hiện thì một chốc một lát cũng không dễ dàng gì tim được hai người.
Chờ sau khi đi ra, Chương Dạng cúi đầu nhìn bàn tay mình bị Quý Hành Tung nắm chặt gắt gao trong tay, bỗng dưng cảm thấy cực kì kiên định. Nào sợ hiện tại tình cảnh của cô cũng không tính là quá tốt nhưng cô biết rằng Quý Hành Tung ở nơi cách mình không hề xa, trong lòng cũng trở nên yên ổn hơn rất nhiều. "Sao anh lại tới đây?" Bất luận như thế nào Chương Dạng cũng không hề nghĩ tới chuyện Quý Hành Tung sẽ xuất hiện ở thôn Võ Gia này.
Quý Hành Tung: "Nhiệm vụ công tác."
Chương Dạng nhướng mày: "Có thể nói ra không?”
Quý Hành Tung gật gật đầu, hiện giờ quân đội của bọn họ hợp tác với cảnh sát, tuy rằng thoạt nhìn một bên đang điều tra vụ thuốc giả còn một bên đang tìm kiếm người, là hai việc khác nhau nhưng trên thực tế lại nhất trí ngọn nguồn. Chương Dạng đã sớm rơi vào chuyện này, huống hồ trước mắt còn là nội ứng quan trọng của cảnh sát, Quý Hành Tung không có gì không thể nói với cô cả.
"Bộ đội có một binh lính mất tích, nơi cuối cùng cậu ấy xuất hiện chính là thôn Võ Gia. Lúc ấy cậu ta rời quân doanh, lý do nghỉ phép là về nhà để xử lý chuyện tang lễ của mẹ mình. Người của bên anh điều tra tới những người thân thích của binh lính bị mất tích, trước đó cũng từng dùng thuốc được sản xuất từ thôn Võ Gia này, hiện giờ đang hoài nghi là đối phương tự tìm tới thôn Võ Gia nói chuyện lý lẽ nhưng đã bị khống chế." Quý Hành Tung dùng dăm ba câu báo nguyên nhân mình tới đây cho Chương Dạng nghe hết. Chương Dạng nhíu mày lại: "ANh xác nhận là người lính kia mất tích ở vùng xung quanh tôn Võ Gia ư?"
Quý Hành Tung gật gật đầu, sau đó nhìn chằm chằm vào biểu tình của Chương Dạng: "Là có cái gì không đúng ư?"
Bỗng dưng lúc này trong đầu Chương Dạng nhớ ra không lâu trước đây, cô và Tiểu Dương đi từ trong căn nhà kia ra, khi đóng cửa lại nghe thấy mấy cha con nhà họ Võ ở bên trong đang nói chuyện cái gì mà gần đây chính là thời kì không ổn định, lúc ấy cô cũng không biết những lời này bao hàm cái gì nhưng mà hiện giờ, vừa nghe Quý Hành Tung nói tới người binh lính bị mất tích, trong đầu cô mơ hồ có manh mối gì đó, dần dần tiếp nối với nhau.
Ý tưởng này có chút hoang đường, Chương Dạng không có sốt ruột trả lời mà hỏi ngược lại: "Bên quân đội các anh mất lính, trên người binh lính có mang theo giấy chứng nhận không?”
"Có chứ."
"Ai cũng biết trong bộ đội kỷ luật nghiêm minh, nếu thất lạc một binh lính, không có trở lại đơn vị đúng hạn, loại tình huống này khẳng định sẽ đi điều tra, đúng không?" Chương Dạng hỏi. Quy Hanh Tung gat dau.
"Không nghĩ tới người của quân đội cũng tham gia vào chuyện này, người đó còn sống hay là đã chết... Chương Dạng nhìn sắc mặt càng ngày càng khó coi của Quý Hành Tung, cô vẫn căng da đầu nói hết tất cả những lời sau đó ra: "Nếu là vế sau, hẳn là sẽ giảm đi rất nhiều phiền toái đúng không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận