Thập Niên 80: Danh Viện Quân Hôn

Chương 76: Bắt Đâu Thu Phí

Chương 76: Bắt Đâu Thu PhíChương 76: Bắt Đâu Thu Phí
Nhưng ở trong lòng Liễu Viện đưa ra kết luận, ai không thích mấy cô gái trẻ tuổi xinh đẹp lại thơm tho? Cho dù là chính bản thân cô không phải cũng vô cùng thích Chương Dạng hay sao chứ? Liễu Viện nhịn không được lại đưa mắt trộm nhìn người bên cạnh một lượt sau đó thâm gật gật đầu cho quyết định mình mới đưa ra.
Mấy chị gái bán hàng vô cùng nhiệt tình nhưng Chương Dạng không có kế hoạch mua sắm, trực tiếp để lộ ý đồ mình tới đây cho họ thấy, tìm được người quản lý của nơi này.
Trên bàn đàm phán Chương Dạng rất có tài năng, đời trước cô vào công ty của nhà mình vừa vặn thu mua được mấy cái nhãn hiệu phía dưới công ty, toàn bộ hành trình cô chính là Hoàng Thái Nữ theo vào thôi mà tổng giám của cô rất chiếu cố cô, cho cô không ít kinh nghiệm trên bàn đàm phán.
Mà hiện giờ đối diện với một công ty bách hóa nho nhỏ, còn không phải dự án thu mua gì cả, chỉ là hợp tác đơn giản mà thôi nên đối với Chương Dạng mà nói vô cùng thành thạo.
Sau khi đi ra khỏi cửa hàng bách hóa, thời gian cũng đã tới giờ ăn cơm. Tuy nói hai ngày trước Chương Dạng có đi qua bên này rồi nhưng cô cũng không quen thuộc với thành phố Bắc Kinh này.
"Trưa nay cô muốn ăn cái gì?" Chương Dạng hỏi Liễu Viện, đối phương học đại học ở tại thành phố này nên chắc chắn sẽ quen thuộc hơn cô nhiều.
Liễu Viện chính là người Đông Bắc chính thống nên chọn một cửa hàng bán sui cao không cách bên này quá xa, cô vừa dẫn Chương Dạng đi tới chỗ cửa hàng bán sủi cảo vừa giới thiệu với cô: "Cửa hàng kia là do một gia đình quân nhân ở gần đó mở, nguyên liệu nấu ăn rất mới mẻ hơn nữa sủi cảo rất lớn, ăn ngon mà nhiều thịt! Mỗi lần cuối tuần bọn em tới đây đều có rất nhiêu người!"
Chương Dạng vừa nghe thì thân sắc hơi biến hóa: "Khu gần đây còn có chỗ ở của bộ đội?"
"Đúng vậy." Liễu Viện rất quen thuộc đối với nơi này, từ trước khi còn ở trường học không thiếu lần đi cùng với bạn học tới đây, thuận tiện báo luôn phân hiệu của bộ đội: "Nhưng mà khẳng định hôm nay sẽ không có nhiều người lắm, hôm nay là thứ hai, bên trong khu tập thể bộ đội không cho phép tự ý ra vào."
Chương Dạng thật đúng là không biết đơn vị bộ đội của Chương Năm ở cách đây không xa chút nào, cô kinh ngạc nhướng mày.
Chờ tới cửa hàng sủi cảo, Chương Dạng gọi hai phần nhỏ.
Thừa dịp thời gian chờ sủi cảo nấu chín, Liễu Viện không nhịn được nói ra nghi vấn của mình khi nãy ở thương trường.
"Tổ trưởng, chị nói làm thông báo tuyển dụng miễn phí cho cửa hàng bách hóa bọn họ, vậy không phải ngày sau báo xã chúng ta sẽ trở thành ván cầu của những người thương nhân đó hay sao? Làm công ích cho bọn họ ư?" Lúc trước Liễu Viện không biết cái câu "đối phương trăm phần trăm sẽ đồng ý" kia của Chương Dạng là vì bọn họ sẽ đăng quảng cáo miễn phí giúp đối phương. Phải biết rằng đây là thời kì thịnh hành quảng cáo mọi thứ nên rất dễ kiếm tiền từ nó. Nhân viên bình thường ở báo xã bọn họ một tháng cũng chỉ có bốn năm chục khối tiên lương, khi đi thực tập lại càng ít hơn, mà rất nhiều báo chí đăng quảng cáo lên đó đầu tiên có thể kiếm được hơn một ngàn nguyên.
Chương Dạng lắc lắc đầu: "Hiện giờ doanh số báo xã chúng ta không cao, hơn nữa cũng không có người nào biết báo chiều thủ đô của chúng ta cũng bắt đầu làm quảng cáo, hiện giờ thì miễn phí, một là bởi vì trước khi để tư bản thấy được hiệu quả và lợi ích của quảng cáo bọn họ sẽ không bỏ tiền ra để tìm chúng ta đâu. Hai là bởi vì thị trường của chúng ta không có mở rộng ra, người biết báo bản B của chúng ta cũng không nhiều lắm. Hiện giờ miễn phí là bởi vì để mở rộng thị trường, chúng ta cho miễn phí thì mỗi hàng bán trong cửa hàng bách hóa đều sẽ đặt mua báo chí của chúng ta, song thắng. Chờ tới ngày sau có người tìm tới cửa yêu cầu đăng ký quảng cáo chính là thời điểm mà chúng ta bắt đầu thu phí."
Bạn cần đăng nhập để bình luận